✿Chương 24: Làm hoàng đế thật cực khổ.

12.3K 895 30
                                    

Tạ Khuynh âm thầm đem Thẩm Thiên Phong mắng một trận, quay đầu lại mới phát hiện cẩu hoàng đế nhìn chằm chằm vào mình, khó hiểu chột dạ:

[ cẩu hoàng đế nhìn ta chằm chằm làm gì? ]

[ hắn đột nhiên gọi ta đến là đã xảy ra chuyện a? ]

[ suốt ngày bày bản mặt mẹ kế đó cho ai nhìn. ]

[ chậc, rất muốn trợn mắt trắng a! ]

[ không được, ta phải nhẫn nhịn! ]

Nghĩ như vậy, Tạ Khuynh liền đeo lên mặt nạ bé thỏ trắng thanh thuần vô hại, dùng thanh âm ngọt ngào thiên chân vô tà mà hỏi:

"Bệ hạ triệu thần thiếp tới vì nhớ thần thiếp phải hong?"

Cao Tấn thở hắt ra một hơi, trong lòng hiểu rõ, cảm giác thanh tịnh trong tai khiến hắn dù nghe được mấy thanh âm loạn thất bát tao của Tạ thị cũng vẫn không tức giận.

"Lại đây." Cao Tấn hướng Tạ Khuynh vẫy tay gọi.

Tạ Khuynh nhu thuận bước tới, Cao Tấn ôm lấy nàng, hai cánh tay siết lưng nàng thật chặt, giống như người sắp chết đuối vớ được một khúc gỗ nổi.

[ cẩu hoàng đế sao vậy? ]

[ không phải là bị lão hồ ly mắng đi? ]

[ không đúng a, lão hồ ly kia hận không thể ở trước mặt cẩu hoàng đế giả làm thiên hạ đệ nhất thánh nhân, sao lại mắng hắn được? ]

[ đâm sau lưng thì có khả năng. ]

[ ôm gì chặt dữ vậy, eo lão tử sắp gãy rồi. ]

Cao Tấn tìm kiếm sự an tâm trên người Tạ Khuynh, tùy ý hương thơm của nàng thấm vào da thịt hắn, nhắm mắt lại trừ việc nghe thấy mấy thanh âm tiếng lòng không đứng đắn ra, còn có thể nghe thấy tiếng ùng ục ùng ục nước trong bụng nàng.

Một người chân thật như vậy đứng trước mặt hắn, phảng phất như từ trong ra ngoài đều là trong suốt, Cao Tấn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy rõ tất cả. Bất kể nội tâm nàng đang suy nghĩ gì hắn đều có thể nghe được, dù là lời đó có chút thô, có chút khó nghe, nhưng luôn luôn chân thật đáng tin.

Cao Tấn từ nhỏ sống ở nơi tràn ngập nói dối cùng tính toán. Trong cung ai ai cũng có mấy cái mặt nạ, căn bản không thể nhìn rõ ràng, phụ thân không giống phụ thân, mẫu thân không giống mẫu thân, huynh đệ không giống huynh đệ, bằng hữu không giống bằng hữu.

Điều đó khiến Cao Tấn nghe người khác nói điều gì, phản ứng đầu tiên là hoài nghi, trên đời này người khiến hắn chân chính buông lỏng cảnh giác mà an tâm tín nhiệm cơ hồ không có.

Vì lẽ đó, dù thanh âm trong lòng Tạ thị khó nghe thế nào, vì chút chân thực này, Cao Tấn đều nguyện ý nhẫn nại.

Nghĩ tới đây, Cao Tấn nở nụ cười khó hiểu.

Tạ Khuynh cúi đầu nhìn hắn, nhíu mày không hiểu:

[ cẩu hoàng đế cười gì vậy? ]

[ trong bụng ta có cái gì để hắn bật cười thành tiếng sao? ]

[ mang thai? ]

[ làm sao có thể, Ngự Thiện phòng dâng canh tránh thai ta đều uống sạch. ]

[Full] [Edit] Quý Phi Dùng Thực Lực Chửi Bậy Mà Thượng Vị Where stories live. Discover now