[DROP] Tôi Bị Năm Cái Vai Ác...

بواسطة KlaraHa1314

612K 44.4K 1K

Hán Việt: Ngã bị ngũ cá phản phái ba ba tranh trứ sủng Tác giả: Cấm Chiêu Sơ Kiến Nha Edit by: KlaraHa1314 Tì... المزيد

Review:
Văn án:
Chương 1: Con gái của ngài, mời ký nhận.
Chương 2: Làm người không thể như Hoắc Nghiêu.
Chương 3: Tang Tang là con nhóc phiền toái.
Chương 4: Các vai ác ba ba một tay che trời.
Chương 5: Đứa bé này từ đâu ra?
Chương 6: Hoắc gia gia.
Chương 7: Nhà ai làm cha không tròn trách nhiệm như vậy?
Chương 8: Hoắc Nghiêu ba ba.
Chương 9: Bởi vì đó là ba ba.
Chương 10: Gạt chúng ta sinh con gái!
Chương 11: Làm người được không?
Chương 12: Ba ba liền không làm người.
Chương 13: Tiểu gia hoả lại lạc đường.
Chương 14: Không cần cắn Tang Tang.
Chương 15: Câm miệng. Đừng lộn xộn.
Chương 16: Ba ba, ngủ ngon.
Chương 17: Là ca ca sao?
Chương 18: Quả nhiên trên đời chỉ có cháu gái mới tốt.
Chương 19: "Oa oa... Có thể ăn sao?"
Chương 20: Ca ca không thể ăn.
Chương 21: Kẹo cho em được không?
Chương 22: Ai làm?
Chương 23: Ba ba bên vực người của mình.
Chương 24: Giá trị hắc hoá của oa oa nhà ngươi đều nhanh phát bạo!!!
Chương 25: Mới không phải chơi trốn tìm đâu.
Chương 26: Mới không sợ tối đâu.
Chương 27: Quả thật bị nó ngốc đến phát khóc.
Chương 28: Ta không sợ ngươi ~
Chương 29: Tang Tang cũng muốn đi học ~.
Chương 30: Này, tiện nghi ba ba!
Chương 31: Mấy đứa nhóc ở nhà trẻ.
Chương 32: Vừa rồi ba ba khổ sở đúng không?
Chương 33: Ba ba thứ hai. 1
Chương 34: Nhất định không có vợ!
Chương 35: Cận kề cái chết còn phạm sai lầm.
Chương 36: Đoạn Cận Diễn.
Chương 37: Khóc cái gì?
Chương 38: Hoa của cậu bị hư.
Chương 39: Diệp Niên Niên.
Chương 40: Hoa chết không thể sống lại.
Chương 41: Lại không phải con gái của anh.
Chương 42: Ba ba số 2 trong ngoài không đồng nhất.
Chương 43: Mười roi mà thôi.
Chương 44: Ngươi thật sự không cần làm người sao?
Chương 45: Thúc thúc rất tốt.
Chương 46: Bé có năm người ba đó.
Chương 47: Ta muốn đi đến trước cửa phòng của ngươi ca hát ~.
Chương 48: Oa oa tại sao còn chưa về nhà?
Chương 49: Ba ba đã là người trưởng thành.
Chương 50: Diệp Tang không muốn làm người.
Chương 51: Ngài bị cảm sao?
Chương 52: Tình thương của cha không cần nói đạo lý.
Chương 53:Ba ba Hoắc Nghiêu không phải người.
Chương 54: Một đại vai ác tốt, nói điên là điên.
Chương 55: Ngốc muốn mạng.
Chương 56: Nhà trẻ (1).
Chương 57: Nhà trẻ (2).
Chương 58: Nhà trẻ (3).
Chương 59: Thẩm Ngôn An (1).
Chương 60: Thẩm Ngôn An (2).
Chương 61: Cho nên cậu cũng không được thích nó.
Chương 62: Có biết ba ba của Diệp Tang là ai không?
Chương 63: Ngôn An ca ca ~
Chương 64: Được cô bé nhỏ bảo vệ (1).
Chương 65: Được cô bé nhỏ bảo vệ (2).
Chương 66: Ngươi hung cái gì mà hung nha.
Chương 67: Tại sao không né?
Chương 68: Mời phụ huynh (1).
Chương 69: Mời phụ huynh (2).
Chương 70: Mời phụ huynh (3).
Chương 71: Tự mà tìm ~.
Chương 72: Anh đau lòng em.
Chương 73: Kết quả xét nghiệm ADN (1).
Chương 74: Kết quả xét nghiệm ADN (2).
Chương 75: Ca ca chống lưng (1).
Chương 76: Ca ca chống lưng (2).
Chương 77: Ba ba tức giận (1).
Chương 78: Ba ba tức giận (2).
Chương 79: Ba ba ngược tra (1).
Chương 80: Ba ba ngược tra (2).
Chương 81: Ba ba muốn leo núi hả?
Chương 82: Bảo đảm sẽ không đánh chết con nhóc này.
Chương 83: Sau này ba phá sản.
Chương 84: Tang Tang cũng có bài tập về nhà.
Chương 85: Bởi vì Tang Tang là bảo bối.
Chương 86: Công viên giải trí (1).
Chương 87: Công viên giải trí (2).
Chương 88: Mời phụ huynh?
Chương 89: Không đúng không đúng, cái này không gọi là ẩu đả.
Chương 90: Không được xen vào việc của người khác.
Chương 91: Giọng của Đoạn oa oa thật là dễ nghe.
Chương 92: Hai tiểu vai ác giằng co.
Chương 93: Ngươi muốn bán Tang Tang sao?
Chương 94: Khóc nữa sẽ bán em đi.
Chương 95: Gia gia là nhất.
Chương 96: Hành hung tiện nghi muội muội.
Chương 97: Con nhà giàu.
Chương 98: Thực xin lỗi a.
Chương 99: Chú đừng có buồn.
Chương 100: Vợ bị cướp.
Chương 101: Chú nhất định chưa hiểu việc đời.
Chương 102: Lại đánh nhau một lần nữa?
Chương 103: Mấy đứa trẻ hư hỏng đánh nhau.
Chương 104: Tôi là ba của Tang Tang.
Chương 105: Xem camera theo dõi.
Chương 106: Chưa từng chăm sóc trẻ con bao giờ.
Chương 107: Mấy thằng nhãi này dám mơ ước con gái của anh.
Chương 108: Trung tâm thương mại.
Chương 109: Lần đầu gặp mặt nguyên nữ chủ.
Chương 110: Vòng hào môn thật loạn.
Chương 111: Có lẽ ba quá vô dụng.
Chương 112: Đi WC tập thể?
Chương 113: Thầy bị cướp.
Chương 114: Cháu biết họa tranh thuỷ mặc.
Chương 115: Họa tranh thuỷ mặc.
Chương 116: Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long.
Chương 117: Danh viện không cần ngủ.
Chương 118: Vai ác tốt nói điên là điên.
Chương 119: Diệp Tang cùng Thẩm Dao bị bắt cóc (1).
Chương 120: Diệp Tang cùng Thẩm Dao bị bắt cóc (2).
Chương 121: Chính thức nhận Thẩm ba ba.
Chương 122: Mấy người trong những bức ảnh này nhìn rất quen.
Chương 123: Thân phận của Diệp Tang.
Chương 124: Huấn luyện củ cải nhỏ (1).
Chương 125: Huấn luyện củ cải nhỏ (2).
Chương 126: Các vị đều là người có hậu đài.
Chương 127: Hoắc Nghiêu dạy con (1).
Chương 128: Hoắc Nghiêu dạy con (2).
Chương 129: Ở nhà của Mộ thúc thúc vài ngày (1).
Chương 130: Ở nhà của Mộ thúc thúc vài ngày (2).
Chương 131: # vai ác lạnh lùng, chăm con online #
Chương 132: Mộ Sâm (1).
Chương 133: Mộ Sâm (2).
Chương 134: Nó sợ Mộ Sâm sẽ bóp chết Diệp Tang.
Chương 135: Ba ba thứ ba sao?
Chương 136: Nhân gia đang đào tổ chim.
Chương 137: Gian lận phong ba bảo táp (1).
Chương 138: Gian lận phong ba bão táp (2).
Chương 139: Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (1).
Chương 140:Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (2).
Chương 141:Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (3).
Chương 142: Tang Tang dỗ ba ba ngủ.
Chương 143: Tang Tang biết đánh đàn tranh với đàn tỳ bà (1).
Chương 144: Tang Tang biết đánh đàn tranh cùng đàn tỳ bà (2).
Chương 145: Trong nhà toàn các vị gia gia là đệ nhất thiên hạ, làm sao bây giờ?
Chương 146: Kể quả xét nghiệm ADN của Tang Tang và Thẩm ba ba.
Chương 147: Tang Tang bị bệnh (1).
Chương 148: Tang Tang bị bệnh (2).
Chương 149: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (1).
Chương 150: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (2).
Chương 151: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (3).
Chương 152: Mộ cẩu bực bội.
Chương 153: Đi công viên giải trí với Thẩm ba ba (1).
Chương 154: Đi công viên giải trí với Thẩm ba ba (2).
No Tittle.
Notice.
Q&P.
Chương 155: Thẩm ba ba vi diệu (1).
Chương 156: Thẩm ba ba vi diệu (2).
Chương 157: Thẩm Sơ Trần giáo dục hùng hài tử* (1).
Chương 158: Thẩm Sơ Trần giáo dục hùng hài tử (2).
Chương 159: Mộ ba ba chích cho Tang Tang (1).
Chương 160: Mộ ba ba chích cho Tang Tang (2).
Chương 161: Chui lỗ chó (1).
Chương 163: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (1).
Chương 164: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (2).
Chương 165: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (3).
Chương 166: Cùng ba ba làm bánh kem (1).
Chương 167: Cùng ba ba làm bánh kem (2).
Chương 168: Năm người cha.
Chương 169: Tang Tang uống say.
Chương 170: Ba người cha oan gia ngõ hẹp (1).
Chương 171: Ba người cha oan gia ngõ hẹp (2).
Chương 172: Hai trợ lý tung chiêu cướp người.
Chương 173: Thái độ của Mộ Sâm chuyển biến.
Chương 174: Cái miệng nhỏ này là di truyền từ Mộ Sâm, đúng không?
Chương 175: Ba người cha ngược tra (1).
Chương 176: Ba người cha ngược tra (2).
Chương 177: ba cái ba ba ngược tra (3).
Chương 178: Thành tích kiểm tra của Tang Tang.
Chương 179: Ba vai ác dạy con gái học bù (1).
Chương 180: Ba vai ác dạy con học bù (2).
Chương 181: Đi theo Hoắc Nghiêu ba ba xem mắt (1).
Chương 182: Gà con của Tang Tang.
Chương 183: Gà bị hầm, làm sao bây giờ?
Chương 184: Các ba ba đánh nhau.
Chương 185: Mộ Sâm hôn Tang Tang.

Chương 162: Chui lỗ chó (2).

1.3K 136 9
بواسطة KlaraHa1314

Edit by: KlaraHa1314

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đây không phải là điều tồi tệ nhất.

Điều tồi tệ nhất chính là, bên ngoài lỗ chó còn có một con chó màu vàng lớn.

Diệp Tang: "......"

Diệp Niên Niên: "......"

Đôi mắt của hai tiểu gia hỏa mở to vài phần, vừa ngẩng đầu liền thấy được một con chó màu vàng lớn, đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Diệp Niên Niên nuốt nước miếng, theo bản năng nói bắp: "Xin, xin lỗi."

"Đã, làm phiền!!!"

Hai tiểu gia hỏa chật vật chui ra khỏi lỗ chó, mới phát hiện mình vẫn còn mắc kẹt bên trong, còn con chó to màu vàng trước mắt lại như hổ rình mồi làm cho bọn họ sợ tới mức thiếu chút nữa oa oa khóc lên.

Thẩm Dao cùng Tô Thụy Thụy ở bên kia tường có chút mộng bức liếc nhìn nhau một cái.

Nghĩ cũng không rõ hai người kia bị sao nữa.

"Chó chó chó kìa......" Tiểu gia hỏa ngơ ngác nhìn con chó vàng lớn, giọng nói lắp bắp nói, "Tang, Tang Tang không thể ăn."

Thẩm Dao nghe thấy thì nhíu chặt mày, bé nhấc chân không chút nghĩ ngợi đạp Tô Thụy Thụy một chân, "Ngây người ra đó làm gì? Cứu bọn họ ra đi chứ."

Nếu bị chó cắn thật, lấy tính cách của tiểu ngu xuẩn kia chắc sẽ khóc từ sáng đến tối mất.

"......" Tô Thụy Thụy dần dần phục hồi tinh thần lại, khóe miệng giật giật, trăm triệu không nghĩ tới bọn họ trốn một tiết học mà lại phải trải qua hoàn cảnh như này.

*

Cùng lúc đó.

Hiệu trưởng trường Sơ Tễ vì đón tiếp các ông lớn viện nghiên cứu nên từ sáng sớm đã đứng chờ trước phòng y tế.

Lúc này ông ấy tràn đầy tự tin, nước miếng bay tứ tung giới thiệu trường học của mình với Mộ Sâm.

"Trường học chúng tôi à, là nơi luôn luôn xuất sắc trong phương diện kỷ luật, chưa từng xuất hiện đánh nhau ẩu đả......"

Hiệu trưởng chắp tay sau lưng, trên mặt mang theo nụ cười tự tin, hiên ngang đi phía trước nói:

"Đối với tình trạng trốn học phổ biến ở các trường khác, nó thậm chí chưa từng xuất hiện ở trường Sơ Tễ chúng tôi."

Mộ Sâm theo ở phía sau không chút để ý nghe, mặt mày buông xuống không nói gì.

Trên thực tế.

Hiệu trưởng nói không sai.

Trường Sơ Tễ thân là học viện quý tộc lớn nhất Đế Đô đệ, quy tắc đương nhiên không thể chê.

Hai người một trước một sau đi tới, toàn bộ hành trình đều là nghe hiệu trưởng miệng lưỡi lưu loát thao thao bất tuyệt khen ngợi trường học nhà mình.

"Học sinh của chúng tôi, đều là những đứa trẻ hiếu thảo chăm chỉ học hành......" Đang lúc hiệu trưởng ý chí chiến đấu dâng trào tràn đầy tin tưởng nói, bước chân dừng lại, thanh âm đột nhiên im bặt.

Chỉ thấy ở chỗ lỗ chó, có hai đứa nhỏ đang túm tụm lại với nhau, ngoài tường loáng thoáng truyền đến thanh âm nói chuyện của một vài đứa bé.

Hiệu trưởng: "......"

Thẩm Dao thấy Tô Thụy Thụy đứng ở ngoài tường hành động dong dài, tức khắc không kiên nhẫn đem người đẩy ra, "Tránh ra, tớ làm."

Cô gái nhỏ nắm lấy đôi chân ngắn ngủi của Diệp Niên Niên không chút do dự kéo ra ngoài.

"......" Làm hiệu trưởng cùng Mộ Sâm lập tức nhíu mày.

Khóe miệng của anh giật giật.

Đây gọi là chăm chỉ hiếu học? Không trốn học?

Mộ Sâm lười nhác rũ mắt, liền nhìn người đang quỳ rạp trên mặt đất bị nhốt ở lỗ chó còn có Diệp Tang.

Mắt mèo của tiểu gia hỏa còn mang theo nước mắt, bộ dáng cực kỳ đáng thương.

Mộ Sâm: "......"

Đôi mắt dài của anh xếch lên nhìn cô gái nhỏ trên mặt đất, khóe môi hơi nhếch lên.

Thành thật mà nói.

Bộ dáng của hai đứa nhóc này, thật đúng là khá buồn cười.

Khóe miệng của hiệu trưởng khẽ giật giật, nhìn chằm chằm hai đứa nhỏ trên mặt đất, gằn từng chữ một: "Hai đứa tụi con đang, làm, cái, gì?!"

Diệp Niên Niên bẹp miệng, trả lời đúng lý hợp tình. "Chui, chui lỗ chó ạ."

Người sáng suốt không phải đều nhìn ra sao?

Hùng hài tử sở dĩ là hùng hài tử bởi vì bọn họ không sợ chết.

Cậu nhóc còn rất là kinh ngạc cảm thán nói, "Thật trùng hợp nha hiệu trưởng."

Cậu hỏi: "Thầy cũng tới chui lỗ chó sao?"

"......" Lời này vừa thốt ra, quả thực làm hiệu trưởng tức giận đến mức lửa giận cao ba thước:

"Em học lớp nào? Nói tên ra." Ông nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm nay kêu cha mẹ em tới trường học một chuyến!"

Tức chết tôi!!

Nghe được phải kêu phụ huynh, Diệp Niên Niên phản xạ có điều kiện giật mình một cái.

Cậu ngẩng khuôn mặt nhỏ, quỳ rạp trên mặt đất, hắng giọng nói, lập tức giơ lên khuôn mặt ngoan ngoãn mà cười: "Mời, mời phụ huynh hình như cũng không cần thiết......"

Hiệu trưởng không muốn nghe cậu nói lung tung, nói thẳng: "Em tên là gì? Còn em này nữa."

Ông nhìn về phía Diệp Tang, "Kêu cha mẹ em cũng tới cho tôi!"

Như thế nào cũng phải dạy đám trẻ ngỗ nghịch này một trận!

Diệp Niên Niên bẹp cái miệng nhỏ, "Ta là Tôn Ngộ Không."

Cậu vỗ cô nhóc bên cạnh, nghiêm trang nói: "Đây là muội muội của ta Lục Nhĩ Mỹ Hầu."

"Chui lỗ chó mà thôi, sao còn phải mời phụ huynh? Ông chú này, làm ầm ĩ lên như thế nhìn chú khác gì người thiếu hiểu biết, kém sang."

Hiệu trưởng thiếu hiểu biết: "......"

Con nít bây giờ, thật mẹ nó mỗi người đều là nhân tài.

Thần mẹ nó Tôn Ngộ Không.

Diệp Tang hơi dẫu miệng, quỳ rạp trên mặt đất, "Ba ba ~"

"Ba, ba ôm Tang Tang ra được không?"

Mộ Sâm nghe thấy cách xưng hô này, lông mày của anh nhíu lại thật sâu, hừ lạnh nói, "Đừng thấy sang bắt quàng làm họ."

Tiểu gia hỏa lắc đầu, chậm chạp thay đổi cách xưng hô, "Chú ~"

Hừ.

Bé mới không thèm kêu ba ba.

"Chú ôm Tang Tang ra được không?"

"......" Mộ Sâm từ trên cao nhìn xuống, nhìn bé không nói một lời.

Nghe thấy cô nhóc còn không thèm phản bác lại mà không chút do dự đổi cách xưng hô, tâm trạng của anh càng thêm trầm mặc và khó chịu.

"Không ôm."

Anh lạnh lùng quay đầu muốn đi.

Kết quả tiểu gia hỏa nhanh nhảu nói, "Vậy Tang Tang kêu Thẩm ba ba tới."

Gân xanh trên thái dương của Mộ Sâm giật giật, gằn từng chữ một: "Chú, ôm!"

Anh ôm còn không được sao?!

Tìm Thẩm Sơ Trần cái rắm.

Anh lạnh mặt, dưới cái nhìn chằm chằm hoảng sợ của hiệu trưởng, anh hơi cong lưng chịu đựng ghét bỏ ôm lấy eo của tiểu gia hỏa, thử kéo ra.

Cơ thể của trẻ con mềm như bông, mang theo mùi hương của sữa ngọt ngào dễ ngửi, Mộ Sâm sau khi ôm lấy đối phương, dễ như trở bàn tay liền kéo người ra.

"Đây là......? Hiệu trưởng ngây ngốc trong nháy mắt, theo bản năng hỏi.

Mộ Sâm thờ ơ nói: "Con gái của tôi."

"Có vấn đề gì sao?"

Hiệu trưởng: "......" Đây là vấn đề lớn đó!

Ông đối với cô nhóc xinh đẹp này loáng thoáng vẫn có chút ấn tượng.

Lúc trước khi Hoắc Nghiêu đưa cô bé này tới trường học có nói qua với ông đó là con gái của anh.

Còn Mộ Sâm lại là chuyện gì đây?

Sắc mặt của hiệu trưởng quái dị liếc mắt nhìn đôi "Cha con" này một cái, cũng không nói nhiều lời.

Vòng hào môn cũng thật loạn.

......

Khi đưa bốn đứa nhóc này về lớp, hiệu trưởng đã nghiêm khắc phê bình trước mặt giáo viên.

"......" Hai cậu nhóc lười biếng ngáp một cái, nghe được có chút mơ màng sắp ngủ.

Chờ các giáo viên thay nhau phê bình xong, bọn họ mới chán nản về vị trí cũ.

Hôm nay trường học công bố thành tích, các bạn nhỏ đều rung đùi đắc ý tò mò.

Sau khi các củ cải nhỏ chờ bài kiểm tra phát xong, một đám lại bắt đầu nhỏ giọng nói thầm chuyện mời phụ huynh.

Tô Thụy Thụy thâm cừu đại hận nhìn về mấy câu sai trên bài thi, nghĩ đến cảnh về đến nhà lại bị đánh, cả người cậu liền chán chường không có tinh thần.

Diệp Tang nhìn bài kiểm tra không đạt tiêu chuẩn, dẫu miệng.

Bé đang băn khoăn, sau khi về nhà bé phải mời ba ba nào đi họp phụ huynh mới có thể không bị tét mông đây?

#KlaraHa1314

واصل القراءة

ستعجبك أيضاً

98.9K 8.8K 85
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
417K 15.5K 102
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
261K 1.1K 88
Cao h sưu tầm
685K 40K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...