[DROP] Tôi Bị Năm Cái Vai Ác...

By KlaraHa1314

612K 44.4K 1K

Hán Việt: Ngã bị ngũ cá phản phái ba ba tranh trứ sủng Tác giả: Cấm Chiêu Sơ Kiến Nha Edit by: KlaraHa1314 Tì... More

Review:
Văn án:
Chương 1: Con gái của ngài, mời ký nhận.
Chương 2: Làm người không thể như Hoắc Nghiêu.
Chương 3: Tang Tang là con nhóc phiền toái.
Chương 4: Các vai ác ba ba một tay che trời.
Chương 5: Đứa bé này từ đâu ra?
Chương 6: Hoắc gia gia.
Chương 7: Nhà ai làm cha không tròn trách nhiệm như vậy?
Chương 8: Hoắc Nghiêu ba ba.
Chương 9: Bởi vì đó là ba ba.
Chương 10: Gạt chúng ta sinh con gái!
Chương 11: Làm người được không?
Chương 12: Ba ba liền không làm người.
Chương 13: Tiểu gia hoả lại lạc đường.
Chương 14: Không cần cắn Tang Tang.
Chương 15: Câm miệng. Đừng lộn xộn.
Chương 16: Ba ba, ngủ ngon.
Chương 17: Là ca ca sao?
Chương 18: Quả nhiên trên đời chỉ có cháu gái mới tốt.
Chương 19: "Oa oa... Có thể ăn sao?"
Chương 20: Ca ca không thể ăn.
Chương 21: Kẹo cho em được không?
Chương 22: Ai làm?
Chương 23: Ba ba bên vực người của mình.
Chương 24: Giá trị hắc hoá của oa oa nhà ngươi đều nhanh phát bạo!!!
Chương 25: Mới không phải chơi trốn tìm đâu.
Chương 26: Mới không sợ tối đâu.
Chương 27: Quả thật bị nó ngốc đến phát khóc.
Chương 28: Ta không sợ ngươi ~
Chương 29: Tang Tang cũng muốn đi học ~.
Chương 30: Này, tiện nghi ba ba!
Chương 31: Mấy đứa nhóc ở nhà trẻ.
Chương 32: Vừa rồi ba ba khổ sở đúng không?
Chương 33: Ba ba thứ hai. 1
Chương 34: Nhất định không có vợ!
Chương 35: Cận kề cái chết còn phạm sai lầm.
Chương 36: Đoạn Cận Diễn.
Chương 37: Khóc cái gì?
Chương 38: Hoa của cậu bị hư.
Chương 39: Diệp Niên Niên.
Chương 40: Hoa chết không thể sống lại.
Chương 41: Lại không phải con gái của anh.
Chương 42: Ba ba số 2 trong ngoài không đồng nhất.
Chương 43: Mười roi mà thôi.
Chương 44: Ngươi thật sự không cần làm người sao?
Chương 45: Thúc thúc rất tốt.
Chương 46: Bé có năm người ba đó.
Chương 47: Ta muốn đi đến trước cửa phòng của ngươi ca hát ~.
Chương 48: Oa oa tại sao còn chưa về nhà?
Chương 49: Ba ba đã là người trưởng thành.
Chương 50: Diệp Tang không muốn làm người.
Chương 51: Ngài bị cảm sao?
Chương 52: Tình thương của cha không cần nói đạo lý.
Chương 53:Ba ba Hoắc Nghiêu không phải người.
Chương 54: Một đại vai ác tốt, nói điên là điên.
Chương 55: Ngốc muốn mạng.
Chương 56: Nhà trẻ (1).
Chương 57: Nhà trẻ (2).
Chương 58: Nhà trẻ (3).
Chương 59: Thẩm Ngôn An (1).
Chương 60: Thẩm Ngôn An (2).
Chương 61: Cho nên cậu cũng không được thích nó.
Chương 62: Có biết ba ba của Diệp Tang là ai không?
Chương 63: Ngôn An ca ca ~
Chương 64: Được cô bé nhỏ bảo vệ (1).
Chương 65: Được cô bé nhỏ bảo vệ (2).
Chương 66: Ngươi hung cái gì mà hung nha.
Chương 67: Tại sao không né?
Chương 68: Mời phụ huynh (1).
Chương 69: Mời phụ huynh (2).
Chương 70: Mời phụ huynh (3).
Chương 71: Tự mà tìm ~.
Chương 72: Anh đau lòng em.
Chương 73: Kết quả xét nghiệm ADN (1).
Chương 74: Kết quả xét nghiệm ADN (2).
Chương 75: Ca ca chống lưng (1).
Chương 76: Ca ca chống lưng (2).
Chương 77: Ba ba tức giận (1).
Chương 78: Ba ba tức giận (2).
Chương 79: Ba ba ngược tra (1).
Chương 80: Ba ba ngược tra (2).
Chương 81: Ba ba muốn leo núi hả?
Chương 82: Bảo đảm sẽ không đánh chết con nhóc này.
Chương 83: Sau này ba phá sản.
Chương 84: Tang Tang cũng có bài tập về nhà.
Chương 85: Bởi vì Tang Tang là bảo bối.
Chương 86: Công viên giải trí (1).
Chương 87: Công viên giải trí (2).
Chương 88: Mời phụ huynh?
Chương 89: Không đúng không đúng, cái này không gọi là ẩu đả.
Chương 90: Không được xen vào việc của người khác.
Chương 91: Giọng của Đoạn oa oa thật là dễ nghe.
Chương 92: Hai tiểu vai ác giằng co.
Chương 93: Ngươi muốn bán Tang Tang sao?
Chương 94: Khóc nữa sẽ bán em đi.
Chương 95: Gia gia là nhất.
Chương 96: Hành hung tiện nghi muội muội.
Chương 97: Con nhà giàu.
Chương 98: Thực xin lỗi a.
Chương 99: Chú đừng có buồn.
Chương 100: Vợ bị cướp.
Chương 101: Chú nhất định chưa hiểu việc đời.
Chương 102: Lại đánh nhau một lần nữa?
Chương 103: Mấy đứa trẻ hư hỏng đánh nhau.
Chương 104: Tôi là ba của Tang Tang.
Chương 105: Xem camera theo dõi.
Chương 106: Chưa từng chăm sóc trẻ con bao giờ.
Chương 107: Mấy thằng nhãi này dám mơ ước con gái của anh.
Chương 108: Trung tâm thương mại.
Chương 109: Lần đầu gặp mặt nguyên nữ chủ.
Chương 110: Vòng hào môn thật loạn.
Chương 111: Có lẽ ba quá vô dụng.
Chương 112: Đi WC tập thể?
Chương 113: Thầy bị cướp.
Chương 114: Cháu biết họa tranh thuỷ mặc.
Chương 115: Họa tranh thuỷ mặc.
Chương 116: Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long.
Chương 117: Danh viện không cần ngủ.
Chương 118: Vai ác tốt nói điên là điên.
Chương 119: Diệp Tang cùng Thẩm Dao bị bắt cóc (1).
Chương 120: Diệp Tang cùng Thẩm Dao bị bắt cóc (2).
Chương 121: Chính thức nhận Thẩm ba ba.
Chương 122: Mấy người trong những bức ảnh này nhìn rất quen.
Chương 123: Thân phận của Diệp Tang.
Chương 124: Huấn luyện củ cải nhỏ (1).
Chương 125: Huấn luyện củ cải nhỏ (2).
Chương 126: Các vị đều là người có hậu đài.
Chương 127: Hoắc Nghiêu dạy con (1).
Chương 128: Hoắc Nghiêu dạy con (2).
Chương 129: Ở nhà của Mộ thúc thúc vài ngày (1).
Chương 130: Ở nhà của Mộ thúc thúc vài ngày (2).
Chương 131: # vai ác lạnh lùng, chăm con online #
Chương 132: Mộ Sâm (1).
Chương 133: Mộ Sâm (2).
Chương 134: Nó sợ Mộ Sâm sẽ bóp chết Diệp Tang.
Chương 135: Ba ba thứ ba sao?
Chương 136: Nhân gia đang đào tổ chim.
Chương 137: Gian lận phong ba bảo táp (1).
Chương 138: Gian lận phong ba bão táp (2).
Chương 139: Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (1).
Chương 140:Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (2).
Chương 141:Táo bạo vai ác online chỉ Diệp Tang làm bài (3).
Chương 142: Tang Tang dỗ ba ba ngủ.
Chương 143: Tang Tang biết đánh đàn tranh với đàn tỳ bà (1).
Chương 144: Tang Tang biết đánh đàn tranh cùng đàn tỳ bà (2).
Chương 145: Trong nhà toàn các vị gia gia là đệ nhất thiên hạ, làm sao bây giờ?
Chương 146: Kể quả xét nghiệm ADN của Tang Tang và Thẩm ba ba.
Chương 147: Tang Tang bị bệnh (1).
Chương 149: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (1).
Chương 150: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (2).
Chương 151: Mộ Sâm vs Thẩm Sơ Trần (3).
Chương 152: Mộ cẩu bực bội.
Chương 153: Đi công viên giải trí với Thẩm ba ba (1).
Chương 154: Đi công viên giải trí với Thẩm ba ba (2).
No Tittle.
Notice.
Q&P.
Chương 155: Thẩm ba ba vi diệu (1).
Chương 156: Thẩm ba ba vi diệu (2).
Chương 157: Thẩm Sơ Trần giáo dục hùng hài tử* (1).
Chương 158: Thẩm Sơ Trần giáo dục hùng hài tử (2).
Chương 159: Mộ ba ba chích cho Tang Tang (1).
Chương 160: Mộ ba ba chích cho Tang Tang (2).
Chương 161: Chui lỗ chó (1).
Chương 162: Chui lỗ chó (2).
Chương 163: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (1).
Chương 164: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (2).
Chương 165: Hoắc Nghiêu ba ba về nước (3).
Chương 166: Cùng ba ba làm bánh kem (1).
Chương 167: Cùng ba ba làm bánh kem (2).
Chương 168: Năm người cha.
Chương 169: Tang Tang uống say.
Chương 170: Ba người cha oan gia ngõ hẹp (1).
Chương 171: Ba người cha oan gia ngõ hẹp (2).
Chương 172: Hai trợ lý tung chiêu cướp người.
Chương 173: Thái độ của Mộ Sâm chuyển biến.
Chương 174: Cái miệng nhỏ này là di truyền từ Mộ Sâm, đúng không?
Chương 175: Ba người cha ngược tra (1).
Chương 176: Ba người cha ngược tra (2).
Chương 177: ba cái ba ba ngược tra (3).
Chương 178: Thành tích kiểm tra của Tang Tang.
Chương 179: Ba vai ác dạy con gái học bù (1).
Chương 180: Ba vai ác dạy con học bù (2).
Chương 181: Đi theo Hoắc Nghiêu ba ba xem mắt (1).
Chương 182: Gà con của Tang Tang.
Chương 183: Gà bị hầm, làm sao bây giờ?
Chương 184: Các ba ba đánh nhau.
Chương 185: Mộ Sâm hôn Tang Tang.

Chương 148: Tang Tang bị bệnh (2).

2K 131 11
By KlaraHa1314

Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~

Nhưng mà lúc này có rối rắm cũng vô dụng.

Anh cũng không thể quăng Diệp Tang ra ngoài thật.

Sau khi Mộ Sâm bình tĩnh lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn, rũ mắt nhìn xuống thông tin viện nghiên cứu thu thập được, kiếp trước anh đã làm phương án này một lần.

Kiếp này chỉ cần anh muốn, cứu những người đó cũng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.

Nhưng Mộ Sâm cũng không tính toán cứu những người đó.

Anh trì hoãn vấn đề này hết lần này đến lần khác, bây giờ ngay cả phương án cơ bản nhất anh thậm chí cũng không đưa ra.

Không ngoài dự liệu, viện nghiên cứu bên kia đang rất khẩn trương.

Mộ Sâm đoán không sai, đối phương xác thật đang rất khẩn trương.

Chính là người phụ nữ cách đây không lâu đã gọi điện cho anh để thúc giục anh đưa ra phương án, cô ta sắc bén chất vấn: "Viện nghiên cứu đã cho anh hai tháng, vậy mà vẫn chưa thực hiện được? Ngay cả một cái kế hoạch cơ bản cũng không đưa ra được, viện nghiên cứu giữ anh lại còn có tác dụng gì?"

"......"

Anh bình tĩnh rũ mắt, sau khi yên lặng chờ đối phương nói xong, anh ta mới chậm rãi cong môi ân cần nói: "Trước khi nói chuyện với tôi, tôi thành khẩn kiến nghị cô Lý nên đi mua đất sẵn đi."

"Dù sao khi còn sống cô cũng là người thích thể diện, chọn một miếng đất đẹp đẽ xong là có thể yên tâm ra đi."

"Anh......" Tôn Mạt bị dỗi liền mộng bức trong nháy mắt mới khôi phục lại tinh thần, thiếu chút nữa tức điên lên, "Mộ Sâm!! Anh trù ai thế?"

"Tôi cái gì mà tôi? Tôi là cha cô." Mộ Sâm hơi cười nhạo một tiếng, ngữ khí càng thêm ác liệt, "Cô Lý dám nói chuyện như thế với tôi? Một chìa khóa ba tệ, cô cũng xứng sao*?"

(*Một chìa khóa ba tệ: Ý nói bà chị kia rẻ tiền ý.)

Anh lười biếng chống cằm, cười khẽ, "Ngày thường thì về nhà tự thu âm rồi nghe lại đi, cô không biết giọng của cô khi mở miệng người ta không biết còn tưởng là phần mộ tổ tiên nhà cô bị đào đấy."

"......"

Thành công làm người trong điện thoại tức điên, Mộ Sâm tâm tình không tồi cong môi tỏ vẻ đắc ý, ngước mắt lên liếc về phía Diệp Tang.

Nói thực ra.

Trên phương diện mắng người anh chưa từng thua lần nào.

Duy nhất một lần ăn mệt thế nhưng lại là một đứa nhóc năm tuổi!

Nói ra bạn dám tin không?

......

Mộ Sâm mất gần ba tiếng đồng hồ để giải quyết những kế hoạch đó, đã một hai giờ sáng, anh ngáp dài tiếp tục chậm rãi lật xem.

Kết quả là, anh vô thức ngước mắt lên nhìn về phía giường, loáng thoáng thấy tiểu gia hỏa đã đá hết mền ra.

Mặc một chiếc váy nhỏ màu hồng phấn, toàn bộ cánh tay và đôi chân nhỏ nhắn mềm mại như củ sen đều lộ ra.

Môi mỏng của Mộ Trần hơi mím lại, nhìn bé chằm chằm mấy giây, cũng không biết xuất phát từ điều gì, do dự một hồi vẫn lạnh mặt đắp chăn lên cho bé.

Động tác chưa nói tới ôn nhu, chăn trực tiếp quấn chặt cô nhóc.

Khuôn mặt nhỏ của Diệp Tang phông lên, hai má ửng hồng mất tự nhiên, bé lắc đầu nhỏ, sau khi đạp tung chăn bông ra, mát lạnh một hồi, sau đó không biết lại bị ai dùng chăn quấn lại.

Tiểu gia hỏa hơi nhíu mày, cái miệng nhỏ chu lên vì quá nóng nên bắt đầu lăn qua lăn lại trên giường.

Kết quả không những không giãy giụa được, ngược lại đem chăn bọc chặt hơn.

Diệp Tang khó chịu, đầu choáng váng, người vẫn còn nóng, cảm giác mình sắp bị nướng chín.

Ô ô ô.

Tiểu gia hỏa nhắm hai mắt học theo cách của chó con lè lưỡi ra lăn qua lăn lại trên giường, kết quả vẫn không có tác dụng gì.

"Ô......"

Bởi vì không quá khó chịu, Diệp Sảng bụm miệng, ôm lấy gối trong tay, bất giác khóc nức nở.

"......" Mộ Sâm lúc này có ngốc tới cỡ nào cũng ý thức được chỗ không thích hợp.

Anh hơi chần chờ một lát, cuối cùng vẫn vươn tay dán lên trán của tiểu gia hỏa.

Ngay sau đó nhiệt độ nóng bỏng từ cái trán của cô nhóc truyền tới tay anh, làm sắc mặt anh hơi thay đổi.

"Chết tiệt."

Anh thấp giọng mắng một tiếng, không ngờ nhãi ranh này nửa đêm lại phát sốt.

"Tỉnh tỉnh, đừng ngủ."

Anh lạnh mặt cau mày, túm tiểu gia hỏa lên, ôm vào trong lòng.

Cảm nhận được nhiệt độ trên người Diệp Tang nóng như cái bếp lò, đáy lòng Mộ Sâm đột nhiên dâng lên vài phần bất lực và hoảng loạn xưa nay chưa từng có.

Anh nhấp môi dưới, thấp giọng nói, "Dậy uống thuốc."

Trong thư phòng của Mộ Sâm thuốc vẫn chiếm đa số, anh hơi căng thẳng vội vàng đào một đống thuốc dành cho trẻ em từ trong ngăn kéo ra.

Vốn dĩ này nhãi ranh này đã không thông minh, nếu nóng hỏng đầu, sau này phải sống như thế nào?

"Ô......" Tiểu gia hỏa nóng mà dụi tới dụi lui trong lòng ngực anh, thân thể mềm mại nóng bỏng như quả cầu lửa nhỏ, cơ thể toát ra mùi thơm của sữa, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta động lòng.

"Không muốn uống thuốc......"

Tay nhỏ của Diệp Tang theo bản năng nắm chặt quần áo của Mộ Sâm, mắt mèo khẽ mở, nổi lên hơi nước.

Con nít ai cũng sợ uống thuốc.

Diệp Tang đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Huyệt thái dương của Mộ Sâm nhảy thình thịch vài cái, anh lạnh mặt đưa ly qua, buồn bã nói, "Uống."

Tiểu gia hỏa lắc đầu, "Không muốn ~"

"Uống ngay cho lão tử." Anh nghiến răng, do dự đứng ở bên cạnh giường.

"Không uống ~"

Một lớn một nhỏ giằng co ở nơi đó mắt to trừng mắt nhỏ, trường hợp này cực kỳ buồn cười.

Mộ Sâm nghiến răng nghiến lợi: "......" Con nhóc này sao lại khó hầu hạ như vậy?!

Tiểu gia hỏa mếu máo, nhìn ly thuốc.

Bé nhớ đến lúc trước sau khi uống thuốc xong mẹ đều sẽ kể truyện cổ tích cho bé trước khi ngủ.

Diệp Tang mắt sáng rực lên, ngẩng đầu nhỏ, mềm mại nói: "Tang Tang uống thuốc xong chú kể chuyện cổ tích cho Tang Tang nghe được không."

Diệp Tang cũng không biết là do bị bệnh hay nguyên nhân khác, thế nhưng khó được không có mệt rã rời, ngược lại mở to mắt mèo xinh đẹp, nhìn anh không chớp mắt.

Ánh mắt của cô nhóc quá trong sáng, làm Mộ Sâm mất tự nhiên quay mặt đi, mày hơi nhíu lại, cảm thấy nhãi ranh này thật đúng là phiền toái.

Buổi tối đêm hôm còn bày đặt nghe chuyện cổ tích?

Anh hít sâu một hơi, nén lại xúc động muốn tét mông con nhóc này, buồn bã nói: "Kể chuyện thì cháu sẽ uống thuốc?"

Tiểu gia hỏa ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt chứa đầy vẻ chờ mong và trong sáng.

Mộ Sâm không có khả năng, đành phải tùy tiện tìm một quyển sách lịch sử trong thư phòng.

Anh lấy một cuốn sách dày trên kệ, ngồi xuống trước giường với vẻ mặt thất thần, rồi bắt đầu kể cho Diệp Tang nghe một "câu chuyện" bằng giọng điệu không cảm xúc của mình.

"Thuở xưa có một người tên là Chu Du ..." Anh đã cố gắng dùng giọng điệu khi kể chuyện cổ tích để đọc cuốn sách lịch sử này.

Mộ Sâm hắng giọng, ngây ngô nghiêm nghị nói: "Sau đó hắn đã chết."

Diệp Tang: "......" Thật là ngắn gọn.

Tiểu gia hỏa lần đầu tiên nghe thể loại này, nhịn không được giương cái miệng nhỏ, "Sau đó thì sao?"

Mộ Sâm khó chịu liếc cô bé.

Nhãi ranh này lại muốn cái gì nữa?

"Lúc đấy có người tên là Gia Cát Lượng." Mộ Sâm khó chịu nói, "Hắn giết Chu Du, sau đó hắn cũng chết".

"Cháu có biết câu chuyện này muốn nói với chúng ta điều gì không?" Anh nhàn nhạt nhìn bé.

"Câu chuyện muốn nói, nói cho chúng ta biết......" Diệp Tang do dự, mở to đôi mắt mèo ngây ngô nhỏ giọng nói: "Mọi việc vui vẻ là được......"

"Dù sao ai cũng không muốn đang tồn tại lại phải rời đi thế giới này."

~~~~~~~~~~~~~~~~
KlaraHa1314

Continue Reading

You'll Also Like

19.5K 1.8K 72
Tên gốc: Trầm Nịch Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tình trạng: Hoàn (86 chap + ngoại truyện) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ...
1.6M 138K 151
Hán Việt: Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Hậu Ngã Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như Cố Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...
19.1K 2.3K 87
TG: Thả Phất Thể loại: Đammy, Xuyên Không, Tinh Tế, Bánh Bao, Ẩm Thực -- Ninh Vân Dập xuyên không, tin tốt là nguyên chủ có gia thế hiển hách, mẫu th...
416K 15.5K 102
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...