Chương 28: Lời hay không nói lần thứ hai

2.1K 128 5
                                    

Nhưng Khâu Nhạc cảm giác, chính mình cũng rất muốn nghe Đường Ôn gọi lại một lần nữa, cắn chiếc đũa lén lút ngẩng đầu, ngồi ở đối diện hắn vẫn luôn không nói chuyện Tống Tử San cũng nghĩ như thế.

Hai người như có phát hiện liếc mắt qua lại, không hẹn mà cùng nhìn về phía Đường Ôn, biểu tình đều có điểm chờ mong.

Đương sự chậm rì rì cắn đũa, chú ý một chút phản ứng người bên cạnh, lại đối diện với ánh mắt Hứa Hành Niên cười như không cười, cổ nóng lên, rốt cuộc hiểu được ——

Cô đỏ mặt, phồng miệng, rũ mi mắt, nhụt chí đảo đảo cơm, thanh âm giận dữ bé lại như muỗi kêu: "Lời hay không nói lần thứ hai."

Cô tức giận bộ dáng cũng thật đáng yêu, giống như mèo con bị dẫm phải đuôi, đem khay đựng thức ăn hướng về phía mình kéo lại, làm bộ muốn cùng anh phân rõ giới hạn.

Hứa Hành Niên hơi hơi sửng sốt, nắm chiếc đũa trong tay, biểu tình có điểm ngoài ý muốn.

Hình như mình đã đùa quá trớn......

Không biết vì sao, Khâu Nhạc có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nghẹn cười thu hồi tầm mắt......

Giờ ngọ, thời tiết khô nóng vẫn chưa vơi bớt, đã có vài học sinh dùng cơm xong đi ra khỏi nhà ăn.

Đường Ôn cảm xúc vẫn luôn rộn ràng trong bữa cơm, lúc Hứa Hành Niên từ khay cơm của chính mình gắp vài miếng thịt kho tàu qua, cô đều tỏ vẻ như là không phát hiện, hết sức chuyên chú mà ăn khoai tây của chính mình.

Làm cho anh nhìn miếng khoai tây đều không vừa mắt.

Cơm nước xong, bốn người hai trước hai sau bưng khay thức ăn chậm rì rì mà đi, Hứa Hành Niên đứng ở sau nhìn đuôi ngựa đung đưa của Đường Ôn, nghĩ muốn vươn tay tới túm một chút, suy nghĩ nửa ngày, vẫn là nhịn xuống.

Vốn dĩ tâm tình không tốt, vẫn là đừng trêu chọc cô.

Thu dọn bàn ăn, bọn họ đi đổ thức ăn thừa ở bên ngoài, một chút mà chậm rãi di chuyển, trong không khí ngập mùi lười nhác ủ rũ.

Đứng ở bên trái Đường Ôn, nữ sinh có chút nôn nóng, bắt đầu không kiên nhẫn mà ở trong đám người đi tới đi lui, thời điểm nàng tiến lên, chén để ở trong khay trượt xuống, chén cháo còn thừa cứ như vậy hướng tới phía Đường Ôn đổ xuống ——

Nữ sinh kinh hãi hô một tiếng.

Đường Ôn bị nàng kêu to hoảng sợ, còn chưa phản ứng lại, đã bị một lực phía sau  kéo lại một chút, ngay sau đó, một cánh tay chặn ở bên cô, chặn chén cháo kia lại.

Khiến chén cháo loảng xoảng mà rớt trên mặt đất, quay vài vòng như bánh xe, trên mặt đất cháo còn cảm thấy nóng.

Đường Ôn đại não trống rỗng trong chớp mắt, chờ cô phục hồi tinh thần lại, Hứa Hành Niên cánh tay đã bị chén cháo đổ trúng, theo mu bàn tay anh chảy xuống.

Cô chậm rãi trừng lớn mắt, bất chấp mà đem khay thức ăn đưa cho Tống Tử San, tay chân hoảng loạn mà từ túi lấy ra khăn giấy.

Nữ sinh đó hoảng loạn ngẩng đầu lên, vừa thấy là Hứa Hành Niên, lắp bắp mà xin lỗi: "Học... Học trưởng, thực xin lỗi... thực xin lỗi."

[EDIT] Đuôi nhỏ thật ngọt - Nhan Ôn Where stories live. Discover now