33. [Thận vương tú ân ái]

10.4K 721 123
                                    

Edit: Thủy Tích

Chỉ có Trang Tử Trúc mới biết được, lúc đó bọn họ không hề có chút thân mật nào như người khác nghĩ.

Tuyên Hằng Nghị nướng xong miếng thịt đùi, bảo Trang Tử Trúc nếm thử xem, kết quả là chỉ cho y cắn một miếng, chỉ một miếng mà thôi !

Mới đút một miếng như vậy, Tuyên Hằng Nghị đã đem đùi nai lấy về, hỏi : « Hương vị thế nào ? »

« Vừa cay vừa thơm, ngoại trừ thịt nai còn mùi tanh nhưng cũng rất ngon ! »

Trang Tử Trúc khen ngợi, lại nhìn đến miếng thịt một nửa cháy đen, một nửa chưa chín trong tay mình, dùng ánh mắt trông mong nhìn miếng thịt mà Tuyên Hằng Nghị nướng, hy vọng hắn đem nó cho chính mình.

Nhưng Tuyên Hằng Nghị lại nói một câu « Để trẫm thử xem », liền cắn xuống bên cạnh chỗ lõm mà Trang Tử Trúc vừa cắn, dùng hàm răng kéo xuống một miếng thịt nhỏ, thong thả thoả mãn nhấm nuốt, nhìn dáng vẻ dường như vô cùng say mê của hắn là biết hắn không muốn đem cho mình !

Trang Tử Trúc nhìn miếng thịt bị mình nướng đến lung tung rối loạn, trong lòng thở dài một hơi. Thịt do bản thân nướng, dù khó ăn cũng phải nuốt cho hết.

Mà bên kia, Tấn Dương vương lão Vương gia đã đi tới, hắn chuẩn bị hành lễ với Tuyên Hằng Nghị, lại thấy bệ hạ nhà mình đem miếng thịt vừa mới đút cho Trang Tử Trúc mở miệng một ngụm cắn xuống đúng nơi mà Trang Tử Trúc đã cắn qua, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Dù cho đã từng sinh hoạt trong nạn đói, bệ hạ đã khi nào ăn qua đồ vật mà người khác đã nếm qua ?!

Trang Tử Trúc nhỏ giọng nhắc nhở : « Bệ hạ, miếng thịt vừa rồi, vi thần đã ăn qua... »

Tròng mắt Tuyên Hằng Nghị phiêu động, ngắm Trang Tử Trúc một chút, rơi xuống trên đôi môi màu hồng nhạt của y, lại dời xuống tầm mắt, cúi đầu nhìn miếng thịt nai trong tay Trang Tử Trúc, đem miếng thịt mà Trang Tử Trúc đã cắn qua, lấy một biên độ không dễ phát hiện mà hít hít cái mũi, sau đó mới cắn xuống, hàm hồ nói : « Không sao. »

Vốn dĩ dự định nướng xong sẽ cho Trang Tử Trúc ăn, nhưng sau khi Trang Tử Trúc cắn xuống một ngụm, Tuyên Hằng Nghị liền luyến tiếc đưa cho y...

Trang Tử Trúc : « ... »

Này thật sự là vô cùng không câu nệ tiểu tiết, Trang Tử Trúc nghĩ.

Tấn Dương vương lão Vương gia không nỡ nhìn thẳng, nhưng người đã đi tới thì vẫn phải đến hành lễ với Hoàng Thượng.

Tuyên Hằng Nghị trầm mê trong niềm vui sướng ăn thịt không thể tự kiềm chế, thuận miệng nói « Hoàng thúc, miễn lễ. » Trang Tử Trúc đem miếng thịt đặt lên vỉ nướng, đứng dậy hành lễ với lão Vương gia, làm đủ lễ nghĩa, miễn cho bị người xấu bịa đặt bắt bẻ.

Tấn Dương vương lão Vương gia thấy Tuyên Hằng Nghị ăn ngon lành như vậy, hỏi : « Đây là thịt nai bệ hạ mới săn được sao ? Vừa mới ở đằng kia hỏi mùi thịt ở đâu bay ra mà thơm thế, bụng đều bị hấp dẫn, chân không dừng mà đi tới đây, phải công nhận tay nghề bệ hạ được nâng cao rất nhiều ! »

BẠO QUÂN NAM HẬU - CHÚC NINHWhere stories live. Discover now