06. [Đầu hàng]

Start from the beginning
                                    

"Đây là bị công kích bao lâu, bao nhiêu lần mới có thể tạo thành kết quả như vậy chứ?" Thận Vương nắm tay che trước miệng, vẻ mặt khó có thể tin.

Ánh mắt Tuyên Hằng Nghị chuyển hướng về phía quan truyền tin, khuôn mặt lạnh lùng như đao khắc giờ phút này có thêm vài phần sát khí. Nhiệt độ trong điện nhanh chóng hạ xuống, quan truyền tin đối diện ánh mắt chăm chú của hai huynh đệ, nghiêm mặt nói: "Một lần! Lúc công thành, mạt tướng đứng phía trước, là người có thể nhìn thấy rõ ràng nhất, quân địch Tiêu quốc sử dụng một cỗ máy làm bằng đá, bắn mạnh một vật về phía quân ta. Sau đó, trong không trung, thứ đó bỗng nhiên bốc cháy, giống như có mấy xạ thủ, đồng thời bắn mũi tên lửa về bốn phía! Phạm vi mà nó bắn ra dài ngắn không đồng nhất, xa nhất đại khái là hai ba mươi dặm. Nó vừa nổ vang, là có thể đục một lỗ lên giáp sắt, khiến cho giáp sắt bị biến dạng, khiến cho binh lính bị thương. Đồng thời bên trong còn có thể bay ra khói độc làm mắt không nhìn thấy, miệng phát đắng chát. Chiến mã cũng thế, kinh hoảng khó khống chế, giẫm đạp lên nhau. Sau khi lùi binh, quân y xem xét trình báo trong khói mê có độc. Những người bị trọng thương thì sốt cao không hạ..."

Thận Vương nhịn không được kinh ngạc, cảm thán nói: "Tiêu Quốc thế mà lại có vật thần kỳ đến bậc này! Xa tận hai mươi dặm cũng có thể giết địch, phạm vi xa như vậy, sao chúng ta có thể địch lại? Nếu chúng ta có được vật ấy thì chẳng phải đã có thể vô địch thiên hạ rồi sao! Nhưng hiện tại phải làm gì mới có thể khiến cho quân đội Tiêu Quốc bại lui đây?"

Quan truyền tin bổ sung: "Tuy uy lực của vật ấy rất mạnh, nhưng may mà chỉ ở thủ đô mới có. Lương Đại tướng quân mệnh lệnh tạm thời không tấn công, tạm tránh về sau ba mươi dặm vây thành. Mà bá tánh Tiêu Quốc đang chạy tán loạn về phía Nam, hoàng đế Tiêu Quốc cũng ở nơi này. Lương Đại tướng quân đã phân một toán quân đi đường vòng bắt vua, đang chiêu hàng người đang thủ thành ở đế đô."

Trên mặt Tuyên Hằng Nghị xẹt qua một tia dị sắc, hơi nâng mi: "Hoàng đế bọn họ chạy trốn?"

Quan truyền tin gật đầu: "Dạ đúng."

"Đế đô bọn họ có vật thần này thì tại sao hoàng đế lại phải chạy trốn? Chẳng lẽ hắn còn có chuẩn bị thứ gì ở phía sau?" Tuyên Hằng Nghị cùng Thận Vương liếc mắt nhìn nhau, không ngừng suy đoán.

Quan truyền tin trả lời: "Nghe nói Tiêu Quốc có tin tức dời đô, trong thành chỉ còn lại Tam Vương tử ở lại thủ thành, còn hoàng thân quốc thích cùng các đại thần đã di chuyển đến hành cung ở phía nam tị nạn hết rồi. Lương Đại tướng quân trên đường đến tấn công hành cung gặp được nhiều cỗ thế lực khác nhau, bọn họ cướp đoạt đồ ăn cùng ca nhi, hẳn là một bộ lạc nào đó ở phía Nam Tiêu Quốc. Vũ khí của họ lạc hậu, quần manh áo rách, theo như mạt tướng thấy thì cũng không đáng lo. Có điều, Kính Quốc ở phía Nam Tiêu Quốc cũng đã bắt đầu có hành động, chuẩn bị khởi binh xâm chiếm thành trì Tiêu Quốc."

Tuyên Hằng Nghị trầm ngâm nửa khắc, không kiềm chế được mong muốn được tận mắt nhìn thấy uy lực của cỗ đại pháo thần kỳ này, liền nói: "Trẫm quyết định chọn ngày thân chinh, Vương đệ, đệ ở lại giám quốc."

BẠO QUÂN NAM HẬU - CHÚC NINHWhere stories live. Discover now