Chương 107: Phiên ngoại 1

3.4K 205 23
                                    

Chương 107: Phiên ngoi 1

Ngày đó hôn lễ, Địch Thu Hạc thật sớm rời giường, đào Hạ Bạch từ trên giường ra, tự mình chọn quần áo mặc vào cho cậu.

"Lát nữa chị Lý sẽ tới giúp em thu thập, ngủ tiếp một lát." Hạ Bạch xoắt xuýt chuyện vé số tới nửa đêm, buồn ngủ không chịu được, một chút cũng không phối hợp.

Địch Thu Hạc cúi đầu hôn hôn cậu, bưng mặt cậu nhìn tới lui, cười híp mắt nói, "Hôn lễ cả đời chỉ một lần, lên tinh thần."

Hạ Bạch né tránh tay anh, thân thể nghiêng về phía trước treo tới trên người anh, nhắm mắt lại hàm hồ nói, "Không phải nói tụ chung một chỗ ăn bữa cơm sao, trong nước lại không thừa nhận hôn nhân đồng tính, hôm nay thay vì nói là hôn lễ, không bằng nói là tuyên cáo thân bằng . . . . . ." Vừa nói nhịn không được ngáp một cái, hô hấp từ từ chậm dần.

"Ai nói với em hôn lễ của chúng ta chỉ là ăn bữa cơm đơn giản." Địch Thu Hạc khiêu mi, giơ tay lên nhu nhu tóc cậu, tay dưới xuống đặt dưới mông cậu, sau đó ôm lấy cậu đi về phía phòng rửa tay, vui ve nói, "Chúng ta hôm nay nhưng phải tới giáo đường."

"Cái gì?" Hạ Bạch bị anh làm tỉnh, không thoải mái giật giật, cau mày hẩy đầu anh.

Địch Thu Hạc nghiêng đầu hôn lòng bàn tay cậu, dùng bảo vai đụng mở cửa phòng rửa tay, thả cậu vào trong bồn tắm đầy nước, vẩy nước lên lau mặt cậu, sau đó nhéo mũi cậu, "Anh nói, chúng ta lát nữa phải tới giáo đường."

Thân thể sau khi đụng phải nước có cảm giác mất trọng lượng và lơ lửng ngắn ngủi, Hạ Bạch phản xạ có điều kiện ôm lấy vai cậu, đầy mặt mông lung, "Giáo đương? Chú Hồ không phải nói hôm nay chỉ là mọi người cùng nhau ăn bữa cơm sao?"

Địch Thu Hạc cười mà không nói, bước vào bồn tắm, hôn lên đôi môi khẽ nhếch của cậu.

Một tiếng sau, Hạ Bạch bị cứng rắn mặc lên một bộ tây trang màu nhạt đứng ở cửa sân nhà mình, đần.

"Chúc mừng Địch thiếu Hạ thiếu tân hôn!"

Đội sang trọng xếp thành một hàng, đám bảo tiêu tây trang giày da dưới sự hướng dẫn của Hứa Khánh, nhất thề vặn pháo mừng, mỉm cười tặng chúc phúc.

Hạ Bạch bị chấn động tới lui về sau một bước, trừng lớn mắt.

Này, cái này thật sự quá khoa trương.

Địch Thu Hạc tay mắt lanh lẹ từ phía sau ấn lấy eo cậu, nửa ôm nửa bế mang cậu lên xe chủ hôn kiểu dài, lấy ra bữa sáng đã sớm chuẩn xong bên trong đặt tới trước mặt cậu, tâm tình hết sức vui mừng đút cho cậu, "Tới, há miệng."

Không gian bên trong xe hoa rất rộng rãi, Hạ Bạch đánh giá một phen, sau đó không chút do dự nhào qua cấu cổ Địch Thu Hạc, "Đây đều là cái gì, nói rõ ràng cho em!"

"Đây là đoàn xe hôn lễ ông ngoại chuẩn bị cho chúng ta." Địch Thu Hạc để bữa sáng xuống ôm lấy eo cậu, nụ cười thủy chung không giảm, "Tiểu cẩu tử, em muốn đeo nhẫn lên cho anh, anh rất cao hứng."

[Đam Mỹ] Một Lần Trọng Sinh Vô Tác Dụng - Bất Hội Hạ KỳWhere stories live. Discover now