Chương 4 Thế thân

1K 101 2
                                    

Editor:caithaomauxanh
" Mở"

[Đối tượng công lược trọng điểm: Giang Thừa Minh, độ thiện cảm: 0. Mong ký chủ không ngừng cố gắng.]

"Xuy!"

Độ thiện cảm của Giang Thừa Minh là 0, những cũng không có gù đáng kinh ngạc, dù sao cho tới bây giờ hai người bọn họ cũng chưa từng gặp mặt. Trước đó căn bản Giang Thừa Diệc hoàn toàn không biết tin tức của Lâm Dĩ Nhu, mà Dung Tự này lại coi như là thế thân ,niềm an ủi duy nhất trong lòng anh ta, cho nên mới che chở thật tốt, không muốn để anh trai anh ta thấydù chỉ một chút ? Nếu không...

Dung Tự nghiêng đầu nhìn về phía Giang Thừa Minh đang bước từ trên xe xuống, toàn thân mang một vể khí phái , cùng khí chất lạnh lùng bá đạo của Giang Thừa Minh, thật đúng là không khó có thể khiến con gái nhà người ta động tâm, cô cảm giác trong nội dung vở kịch Dung Tự sau khi bị Giang Thừa Diệc tổn thương nhiều như vậy, sợ là lúc gặp Giang Thừa Minh ,một người đối với cô dịu dàng che chở, đối với người khác lạnh lùng vô tình hẳn cũng có động chút tâm tư, nếu Lâm Dĩ Nhu không trở lại, hai người ở cùng một chỗ nói không chừng có thể hạnh phúc, dù sao Giang Thừa Minh cũng không giống em trai ngây thơ kia, mặc dù trong lòng có lẽ sẽ nhớ vợ chưa cưới Lâm Dĩ Nhu, nhưng con người đều phải trưởng thành hơn, chắc chăn cũng sẽ để ý đến cảm nhận của Dung Tự ,chỉ cần có chút th, anh thời gian chưa hẳn không thể quên Lâm Dĩ Nhu.

Đáng tiếc, cuối cùng Lâm Dĩ Nhu vẫn trở lại...

Cán cân trong lòng Giang Thừa Minh không tự chủ liền nghiêng về người con gái mà lòng anh ta yêu nhất.

Lúc này mới khiến tình cảnh của Dung Tự càng gian nan hơn, thậm chí cuối cùng rơi vào cảnh tứ cô vô thân, thương tâm đến mức chỉ có thể ở nơi đất khách quê người.

Nhớ lạicốt truyện, Dung Tự cong cong khóe miệng, hai mắt tò mò liếc nhìn Giang Thừa Minh một cái, sau khi nghe thấy trong đầu vang lên nhắc nhở độ thiện cảm tăng lên 20 điểm, liền không thèm để ý đi vào Châu Quang Bảo Khí, hoàn toàn xem như không nghe thấy Giang Thừa Minh ở sau lưng hét Tiểu Nhu, Tiểu Nhu.

Vừa vào cửa cô liền nghiêng người tiến vào trong hành lang ở bên cạnh, mắt liền nhìn sườn mặt lo lắng của Giang Thừa Minh chợt lóe trước mặt mình, hai chữ Tiểu Nhu bị anh ta gọi thê lương như vậy, giống như là thất lạc báu vật quan trọng nhất của bản thân.

Dung Tự vốn không có ý định đi ra ngoài, dù tính cách Giang Thừa Minh đỡ hơn vị em trai bốc đồng, ngây thơ kia của anh ta một chút, nhưng cũng chẳng tốt hơn là bao, thật sự gặp mặt, nói không chừng đối phương còn có thể làm ra chuyện giam cầm cường thủ hào đoạt.

Phải biết rằng trong mắt hai anh em bọn họ, tất cả những thứ như ngang hàng tự do đều xem như là cái rắm, với họ cảm thụ của chính mình, tình cảm của chính mình mới là quan trọng nhất, cô không thích tôi, tôi sẽ bắt buộc cô thích tôi, cô không muốn tôi sẽ bắt buộc đến lúc cô muốn, tôi tốt như vậy, sớm muộn cô cũng phải muốn, ngang hàng?Đó là thứ gì? Có thể ăn sao?

Dung Tự cười nhạo một tiếng, rồi mới từ bậc cầu thang đi ra ngoài, cô đến nơi nàylà có nguyên nhân, cô có một người bạn cùng phòng đại học làm việc ở đây, muốn câu một con rùa vàng, trong cốt truyện . Lúc Dung Tự bị Giang Thừa Diệc bức bách, cuối cùng tìm nàng tìm cách thân cận với Giang Thừa Minh.

(edit)(xuyên nhanh)Công lược tra nam(Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ