Chương ba mươi.

2.2K 132 8
                                    

Editor:  ♪ Đậu ♪

. Chương ba mươi.

Trong nhà trúc không còn Hỉ Nguyệt quán xuyến, thì quạnh quẽ hơn rất nhiều.

Chung Dật không thạo nấu ăn, Chung Thế An lại càng có kỹ xảo đặc biệt có khả năng biến trù phòng thành bãi chiến trường.

Ngày thứ hai Hỉ Nguyệt đi, Chung Dật với Chung Thế An bụng đói cồn cào vây quanh Tư Nam Thiên đang bưng mấy món ăn lên, cầm lấy đũa, e dè nếm thử.

Thế An nói: "Chín rồi."

Lúc này Chung Dật mới cho đồ ăn vào miệng, phát hiện đúng là không phải nói dối, thậm chí còn có vị mặn, y vội dựng ngón cái lên.

Cuối cùng chuyện này chỉ có thể giao cho Tư Nam Thiên. Nhưng mà Tư Nam Thiên cũng không phải người toàn trí toàn năng, nấu ăn chỉ xem là tạm được. Tư Nam Thiên là ảnh vệ, ăn gió nằm sương là chuyện thường như cơm bữa, trước khi đến nhà trúc đều chỉ ăn lương khô, sớm quen với đồ ăn khô khan sơ sài, mà Chung Dật với Chung Thế An cũng không kén ăn, vẫn cố ăn quấy quá được.

Nhưng một lần Lý Hủ đến, miếng đầu tiên liền tức khắc phun hết thứ nhạt nhẽo vừa cho vào miệng ra ngoài. Sau đó, vài lần hắn hỏi dò có muốn sắp xếp thị nữ cho không nhưng đều bị Chung Dật khéo léo từ chối.

Lý Hủ ăn không quen những món ấy, chỉ đành chỉ thị cung nhân truyền Chung Dật tiến cung, hai người gặp nhau trong cung. Thường xuyên qua lại nên Chung Dật cũng hiểu biết đôi chút với cung nhân, cũng từng một lần đối mặt với Đàm Đài Công, mưu sĩ quỷ mưu khiến người nghe tiếng đã sợ mất mật ngày xưa, nay râu bạc tóc trắng, đối nhân xử thế nghiêm minh mà đa nghi.

Tính tính thời gian, Chung Dật chợt nhớ ngày hôm nay là ngày tế Thần Sông mỗi năm một lần ở Ung thành.

Vì không ngẫm nghĩ nên cũng chưa từng nhận ra bản thân đến Ung thành đã tròn 5 năm.

Đang suy nghĩ vẩn vơ thì xe ngựa bất chợt khựng lại, Chung Dật ngó ra xem thử, không phải bên ngoài cửa cung, cũng không phải Hí Phượng Lâu. Y hơi nghi hoặc trầm ngâm nhìn ra xa xa, thì thấy Lý Hủ vận bộ thường phục bằng gấm vóc đứng ở ngõ phố đèn đuốc sáng trưng, khẽ phe phẩy quạt giấy, bên hông treo lơ lửng miếng ngọc bội y tặng. Bốn mắt cùng nhìn nhau, Lý Hủ cong khóe môi thành một nụ cười, Chung Dật ngượng ngùng tránh tầm mắt, lại quay lại liếc nhìn hắn cười, tâm trạng y hơi khó hiểu.

Cung nhân đánh xe thấy trong xe mãi không có động tĩnh, thì thấp giọng mời y xuống xe.

Chờ đến khi Chung Dật chống gậy đến trước mặt mình, Lý Hủ mới mở miệng: "Hình như Thái phó khá bất ngờ?"

"..." Bị lời nói của hắn đánh trúng, vành tai Chung Dật nóng ran, lúng túng nhìn trời.

Gần đây có vẻ như Lý Hủ bận rộn chính sự, số lần cùng tần suất truyền y vào cung cũng ít đi rất nhiều, đôi lúc rảnh rỗi sẽ sai người trực tiếp dẫn y vào cung điên long đảo phượng hôn thiên địa ám một trận, vậy mà hôm nay lại an nhàn ung dung mời y đi xem hội hoa đăng, nói không bất ngờ mới là dối người.

[EDIT/HOÀN] CHUNG THÁI PHÓ - BÁNH SANDWICH CÁ NGỪ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ