Chap 12: Hai xin lỗi

1.2K 87 13
                                    

Rầmmm...

Ù..ù..hù..hù...

Trong 1 căn phòng lớn của ngôi biệt thự , tiếng gió ào ạt cùng những hạt mưa đánh vào khung cửa sổ của căn phòng ấy, có cả tiếng sét lớn như muốn đánh thức cái con người đang nằm trong chăn kia nhưng thật chất vẫn chưa ngủ

Trúc bật dậy đi đến hướng cửa sổ....Mưa rồi...Mưa lớn nữa là đằng khác, bây giờ chắc cũng khuya mọi người ngủ hết rồi . Nhìn ra hướng phía dưới đường xe cộ dần ít đi vì trời mưa và đã khuya lâu lâu chỉ có vài chiếc xe tải chở hàng đi ngang

Nhưng có phải nó đứng nhìn những chiếc xe kia hay nó đang mong chờ một người nào đó, thật sự cảm giác rất lo lắng trong người trỗi dậy ko thể nào ngủ yên giấc được mặc dù là nói không quan tâm nhưng sao vẫn cứ để tâm đến

_Con bé đâu rồi, sao còn chưa về nữa?-"Trúc bực dọc nhìn đồng hồ"

12h30

Trên đồng hồ chỉ rõ con số giờ, càng lo lắng cho em gái nhỏ nên đã tìm đến điện thoại để mong có sự liên lạc nào đó

I Don't Know, I Don't Know
Người ta nói hạnh phúc sẽ chẳng bao lâu
I Don't Know, I Don't Know
Dù mai đây ta sẽ có chút u sầu

Tiếng nhạc chuông của chiếc IP7 đang rung trên bàn , Trúc liền tắt máy nhìn nó... đi đến cầm dt Chi lên Haizz cái con bé đi vẫn ko đem dt theo , Dt đột nhiên phát sáng vì tin nhắn tổng đài Trúc bất ngờ vì ảnh nền dt lại là hình nó và Chi khi trên máy bay, chắc là con bé chụp lén đây mà chẳng lẽ con bé yêu thương Trúc như vậy sao...càng nghĩ càng thấy mình có lỗi tại sao lúc nảy lại cãi nhau với con nhóc làm gì chứ

Thực sự bây giờ Chi còn chưa chịu về bên ngoài thì mưa ngày một nặng hạt hơn, chỉ có 1 cô gái yếu ớt làm sao chống trội nổi đây chưa kể đến bọn Yêu Râu Xanh ngoài kia nữa, ko còn suy nghĩ gì nhiều Trúc liền lao xuống nhà mà ko cần thay đồ ngủ chỉ mặc chiếc áo khoác tức tốc cầm cây dù chạy ra ngoài

_" Bây giờ biết con bé ở đâu mà tìm chứ? Chi ơi, đợi Hai...."-Trúc nghĩ rồi chạy nhanh đi tìm

Có 1 cô gái nhỏ từ lúc chạy ra ngoài tới giờ vẫn cứ khóc mãi , Tại sao? Tại sao lại mắng nó chứ..Tại sao tim nó lại đau đến vậy, đi lang thang mặc kệ mọi thứ mặc kệ những ai đó đang nhìn cô, mặc kệ những người đàn bàn tán về mặc , cô đều mặc kệ . Một lúc thì Chi cũng chẳng biết mình đang ở nơi đâu nữa hình như nó lạc mất rồi. Sợ hãi vì đang ở một nơi khá vắng vẻ Chi đành nương tựa vào bậc thềm ở ngôi nhà vắng người, nhìn sơ qua nó ko quá khang trang nhưng cũng đủ để sinh sống. Nhưng một mình sao cô đơn quá bỗng nhiên tiếng gầm của sét đang chóp nhá trước mặt cô

Đừng mà đừng mưa mà , đừng chóp nữa con bé đang sợ lắm . Bỗng mưa đổ ào xuống , mưa rồi mưa rất lớn nữa ông trời đã ko chịu chấp nhận theo thỉnh cầu của nó. Sấm chóp dữ dội tựa như ko bao giờ hết, Chi càng sợ hơn con bé đã bật khóc, và người đầu tiên nó nghĩ đến là Trúc

_Hai ơi, em sợ quá...huhu..em sợ..-"Chi ngồi bó gối khóc"

Tại sao..tại sao Trúc lại ko đến tìm nó chứ, tại sao lại ko níu nó lại và nhận là"Hai sai rồi" , tại sao lại mắng nó vì một người khác.....càng nghĩ càng không thông thì Chi lại khóc lớn hơn

[Gilenchi]Hai ơi! Em Yêu HaiWhere stories live. Discover now