Chương 18: Ta không phải bạch liên hoa!

5.6K 505 87
                                    

Dạo gần đây Cửu Thiên Môn gặp rất nhiều chuyện rắc rối. Tỷ như chuyện của Vũ phong chủ hay chuyện về "mỹ nam phòng tạp vụ", mà đặc biệt nhất hẳn chính là chuyện tình sóng gió của Lục Liên Y cùng Nghiêm Lăng. Nói đến hai người này Vũ Vân Khuynh luôn không nhịn được mà cảm khái một trận.

Ai ai ở Cửu Thiên Môn cũng biết Nghiêm Lăng là người trong lòng của Lục Liên Y, mà họ một người là trai tài một người là gái sắc, xét về độ xứng đôi thật sự là không thể kể siết. Người người nhà nhà chỉ còn chờ tin vui của hai người bọn họ, nhưng vấn đề ở đây lại vô cùng cẩu huyết:

Lục Liên Y đơn phương Nghiêm Lăng.

Còn Nghiêm Lăng lại chỉ xem nàng là muội muội tốt.

Vì thế Lục phong chủ năm lần bảy lượt bị Nghiêm Lăng đá vào friend-zone. Cứ tưởng mọi chuyện như vậy là kết thúc, nhưng Lục Liên Y nhất quyết không bỏ cuộc liên tục bày tỏ sự ngưỡng mộ với hắn và dĩ nhiên là tiếp tục nhận về vài cái thẻ người tốt. Cuối cùng Lục mỹ nữ dứt khoát lột mặt nạ chuyển từ chế độ nhu mì thục nữ sang la sát bà bà, lật mặt một trăm tám mươi độ.

Vũ Vân Khuynh nghe đến đây chỉ có thể lắc đầu, Nghiêm Lăng nên sửa tên thành "Nghiêm đầu gỗ" được rồi.

Đúng là quá thất đức.

Về phần Lục Liên Y mỗi lần nàng đến Vũ Vân Khuynh liền rất hào phóng bày ra vẻ mặt "tỷ rất tốt nhưng ta rất tiếc." Nàng ta sau đó còn rất có phúc hậu ghim cho hắn vài cái ngân châm.

oOo

Hôm nay Lục Liên Y cũng đến Minh Nguyệt Phong bắt mạch cho Vũ Vân Khuynh, cơ thể hắn đã khá hơn nhiều chỉ là tàn độc còn sót lại trong mắt khiến hắn lâm vào trạng thái mù tạm thời. Bàn về chuyện này Vũ Vân Khuynh cũng rất bất đắc dĩ, mấy ngày trước, lúc hắn tỉnh lại rõ ràng hai mắt vẫn nhìn thấy chỉ là nước mắt cứ không ngừng trào ra, nhìn kiểu gì cũng như đang khóc lóc thảm thiết.

Mà xui xẻo nhất chính là Nghiêm Lăng, vừa bị hắn "khóc" cho thất hồn lại còn bị Lục đại bà bà giáo huấn một trận, hại Nghiêm Lăng từ hôm đó đến tận bây giờ vẫn chưa dám đến. Nhưng cũng nhờ vậy hắn phát hiện thái độ của Lục Liên Y hòa hoãn hơn trước rất nhiều, thậm chí có thể gọi là dung túng. Đối với thái độ này của nàng Vũ Vân Khuynh cũng lười nghĩ nhiều, phụ nữ là một sinh vật phức tạp, sắc mặt thay đổi một ngày cũng nhiều màu như cầu vồng vậy, rất phiền phức.

Lại nói đến hắn lúc đầu còn lo cho Lãng Phong muốn chết, nhưng từ khi cái danh "mỹ nam phòng tạp vụ" đến tai Vũ Vân Khuynh liền hung hăng sỉ vả bản thân một hồi.

Lãng Phong là ai chứ? Người ta là nam chính đó nha, dù đến phòng tạp vụ cũng phải tỏa ra hào quang sát phạt mỹ nữ bốn phía. Rõ là lo lắng thừa, quan tâm hắn chi bằng tự chăm cho mình có chút cơ bắp.

«Hệ thống: cơ bắp? Kí chủ không nên ảo tưởng quá xa.»

Vũ Vân Khuynh sầm mặt: Câm mồm!!

Lúc này Lục Liên Y đã bỏ đồ đạc vào hòm thuốc, vừa định cáo từ lại nhìn đến Vũ Vân Khuynh ngồi ngẩn người trên giường một bộ dáng vừa tịch mịch vừa có chút yếu ớt. Nhất thời nàng lại nhớ đến ngày đó khi Vũ Vân Khuynh đứng ra che chở cho Lãng Phong, lúc ấy nàng thật sự khâm phục. Đổi lại là nàng liệu rằng có dám vì đệ tử của mình mà chống lại Chưởng môn hay không? Trong đầu lại chợt xẹt qua hình bóng Nghiêm Lăng, gương mặt thanh lệ bỗng nhiên xuất hiện một nụ cười khổ: "Chẳng trách ngươi lại nghi ngờ hắn bị đoạt xá..."

[Đam mỹ- Hệ thống] Khả Niệm Bất Khả ThuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ