Chương 15

2.4K 142 2
                                    

===== Phòng 013 =====

Các căn phòng đều có cách bố trí như nhau. Phía sát mép tường bên phải nhìn từ ngoài vào kê hai chiếc bàn học vừa đủ một người ngồi, bên trái là kệ giày, tủ quần áo và một số thứ cần thiết khác. Nằm sau bức tường ngăn cách giữa nơi sinh hoạt chung và nơi ngủ là hai chiếc giường ba tầng được làm bằng gỗ trông rất đẹp, phải công nhận nhà trường rất chịu chi cho học sinh nha. Căn bếp chỉ được bày vỏn vẹn bếp ga mini cùng vài dụng cụ cần thiết.  Và cuối căn phòng là phòng tắm cùng nhà vệ sinh nho nhỏ nằm bên cạnh.

"Phòng đẹp quá bây." - Song Ngư cảm thán.

Vì là con nhà có điều kiện vượt trội hơn hẳn trong cả đám nên Trần Phương Thiên Bình dường như không được thích căn phòng chật hẹp này cho lắm. Nó cứ đi vòng quanh rồi nhăn mặt chau mày tỏ vẻ không hài lòng.

"Tao thấy phòng này ràng quá nhỏ."

"Thưa tiểu thư, nếu muốn phòng rộng thì về nhà ."

Bảo Bình nhảy thẳng lên giường ném cái gối vào mặt nhỏ đang đòi hỏi. Bọn nó vừa sắp xếp quần áo vào tủ vừa trò chuyện rôm rả hết cả buổi chiều. Riêng có Kim Ngưu im lặng suốt cả buổi không nói gì. Nhìn thái độ của nhỏ đó, năm đứa kia liền phán ngay rằng "Kim Ngưu bị thất tình!". Xì xầm to nhỏ với nhau như vậy nhưng chẳng đứa nào dám hỏi cho ra chuyện.

"Ể, không tủ lạnh, máy giặt cũng chẳng ti vi thế đéo nào?"

"Đành chịu, không ti vi tủ lạnh còn thể sống nhưng không máy giặt thì ai giặt quần áo cho tao?" - Thiên Bình lại than vãn.

WTF? Bây giờ cả lũ chợt nhận ra. Ti vi tụi nó chắc chắn không cần vì bản thân đứa nào cũng có điện thoại và laptop. Học cả ngày nên trưa tất cả ăn cơm ở trường và chỉ có chiều về ký túc xá nên có thể ghé tạp hóa, siêu thị mua thức ăn về nấu hoặc mua thức ăn nhanh bên ngoài, tủ lạnh được dẹp sang bên. Nhưng quần áo, không có máy giặt thì ai giặt? Đám cành vàng lá ngọc, cậu ấm cô chiêu này chưa từng tự làm chuyện đó bao giờ. Bọn nó hét lên:

"Khôngggg..."

"Không cái không. Bây giờ muốn thì quá muộn rồi các bae à. Quần áo ai người đó giặt." - Xử Nữ đi ngang vỗ đầu từng đứa phán.

__________________________________________________

Dương Kim Ngưu ngồi trên hàng ghế đá dưới sân của ký túc xá. Hình bóng thanh mảnh cô đơn được rọi ánh sáng mờ ảo nhờ đèn từ những căn phòng khác. Cô suy nghĩ về những gì Thiên Yết đã nói. Giờ nghĩ lại thì hắn nói đúng thật, cô và hắn sẽ không là của nhau, mãi mãi là như vậy. Đang cúi đầu nhìn nền đất, một bóng đen xuất hiện làm cô tò mò ngước lên.

[12 Chòm Sao] My YouthWhere stories live. Discover now