Phiên Ngoại 4: Hy Sinh.

1.9K 103 0
                                    

Tần Hàm cùng Tần Lăng hai người chơi một lát thì trở về, chung quy là không dám trở về quá muộn. Kết quả dĩ nhiên, hai người lại bị phạt quỳ ba ngày ở từ đường.

Cha mẹ quở trách hai người một chút, liền rời đi. Tần Hàm vụng trộm nhìn Tần Lăng liếc mắt một cái, hướng về phía tỷ tỷ cười khẽ.

Tần Lăng đáp lại bằng một nụ cười ôn hòa, chính là bởi vì biết, cha mẹ sẽ không thật sự nghiêm khắc xử phạt các nàng, nàng mới có lá gan mang theo Tần Hàm đi ra ngoài. Bất quá cho dù cha mẹ thật sự có trách cứ, nàng cũng sẽ mang Tiểu Hàm đi ra ngoài.

"Quỳ ba ngày đổi lấy đi ra ngoài một lần, cũng đáng nha." Tần Hàm cười cười, nói, " Thế giới bên ngoài tuy rằng không như tưởng tượng, nhưng là nếu có cơ hội, ta còn muốn lại đi một lần."

"Sẽ có cơ hội thôi." Đáy mắt Tần Lăng tràn đầy ôn nhu, "Tỷ tỷ sẽ tìm cơ hội mang ngươi ra ngoài chơi."

"Tỷ tỷ, ngươi thật tốt." Tần Hàm mỉm cười.

"Đứa ngốc, " Tần Lăng khẽ mỉm cười, "Ta không tốt với ngươi, thì tốt với ai?"

"Chỉ biết là tỷ tỷ tốt nhất." Tần Hàm nói xong, hướng tới Tần Lăng ôm một cái, "Tiểu Hàm muốn cùng một chỗ với tỷ tỷ cả đời."

"Tỷ tỷ sẽ chiếu cố ngươi cả đời." Đáy mắt Tần lăng tràn đầy ôn nhu.

Tần phu nhân đứng trước cửa từ đường, nhìn tỷ muội hai người , vụng trộm lau nước mắt.

"Khóc cái gì khóc." Tần Nghị, tướng phủ lão gia bản nhìn thê tử của mình, nói.

"Chúng ta đối Tiểu Hàm như vậy, thật sự được không?" Tần phu nhân, hỏi.

"Thân thể của Tiểu Hàm, ngươi cũng biết." Tần Nghị thở dài một hơi, nói, "Thân thể nàng như vậy, về sau lập gia đình như thế nào? Tương lai cũng không có ai yêu nàng, ta thà rằng đem nàng cả đời nhốt tại đây."

"Nhưng là, nhìn đứa nhỏ đối với bên ngoài khát vọng như vậy, ta thật không đành lòng. Đau lòng nhìn chính mình nữ nhi, đáy mắt Tần phu nhân tràn đầy đau thương.

"Ngươi chẳng lẽ muốn nàng về sau càng thêm thống khổ sao?" Tần Nghị nói, "Hiện tại theo ý của nàng, về sau đâu, nàng nếu biết chân tướng thì sao?"

Nhìn Tần hàm, Tần phu nhân thở dài một tiếng, đi theo Tần Nghị rời khỏi. Xác thực, lựa chọn như vậy, đối Tần Hàm, đối tướng phủ, là lựa chọn tốt nhất.

*

Hai ngày sau, Thái Hậu triệu kiến Tần Lăng, hai người bị phạt quỳ liền như vậy mà chấm dứt.

"Tiểu Hàm, tỷ tỷ rất nhanh sẽ trở về, ngươi một mình phải ngoan ngoãn." Trước khi rời đi, Tần Lăng sờ sờ đầu của Tần Hàm, sủng nịch nói.

"Tỷ tỷ, ta cũng không phải tiểu hài tử." trong mắt Tần Hàm hiện lên một tia bất đắc dĩ, "Sao ngươi cứ nói như vậy nha?"

"Ngươi là muội muội đáng yêu nhất của ta, ta không quan tâm ngươi, quan tâm ai." Tần Lăng khẽ mỉm cười, "Tốt lắm, tỷ tỷ đi đây, để lát nữa , sợ là Thái Hậu sẽ mất hứng."

[Bách Hợp] [ Edit] Trọng Sinh Chi Trưởng Công Chúa - Shu [CĐ].Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ