Chương 19 - Chấp pháp bạo lực

7.4K 503 97
                                    


  Bảy giờ tối, Trì Sính ngồi xe chấp pháp xuất phát.

Hôm nay là ngày đầu tiên hắn đi làm, vốn nên ra ngoài chấp pháp từ sáng, kết quả hắn vừa đến đơn vị, mấy lãnh đạo có máu mặt trong cục đều luân phiên mời hắn đến phòng làm việc uống trà. Sau khi lãnh đạo nói đủ rồi, đồng nghiệp lại lắc mông sáp lại tạo quan hệ, hắn còn chưa kịp tự giới thiệu, người ta đã biết ba hắn là tổng bí thư thành ủy, chú ba của hắn chính là cục trưởng cục chấp pháp quản lý thành phố. Mọi người nghe ngóng và hiếu kỳ đủ kiểu với việc một người có thân phận như hắn lại dến cơ sở này.

Vốn đã tan ca rồi, kết quả Trì Sính nói muốn ra ngoài chấp pháp, đại đội trưởng nhanh chóng đặt túi xuống, đến lái xe cho hắn.

Trời đã tối hẳn, trên cửa kính chắn gió phủ một lớp sương mỏng, đèn đường chiếu sáng lại có chút mông lung. Lúc này trên đường đang náo nhiệt, nhiệt tình của những người bán rong bày hàng không chút giảm bớt bởi thời tiết lạnh lẽo, tiếng rao vang lên liên tục, đủ loại mùi len vào xe qua những khe hở.

Ngô Sở Úy đang ở trên con đường này, bên trái là một ông bác bán khoai lang nướng, bên phải là một anh bán giày.

"Này!" Ngô Sở Úy chào hỏi anh chàng bên cạnh: "Anh làm cái này bao lâu rồi?"

Anh ta ngồi xổm hút thuốc, nhàn nhạt đáp: "Hơn hai năm rồi."

"Có từng bị thành quản bắt chưa?" Ngô Sở Úy lại hỏi.

Anh ta cười: "Chưa từng."

Ngô Sở Úy rất bội phục: "Sao anh làm được vậy?"

Đợi nửa ngày vẫn không nghe đáp, cuối cùng ông bác bên cạnh nói.

"Vì cậu ta chính là thành quản."

Con mắt Ngô Sở Úy tỏa ra ánh sáng lấp lánh trong bóng đêm.

"Ban ngày tôi làm thành quản, tối sau khi tan ca thì đến đây bày hàng. Thực sự hết cách, nhà tôi có hai đứa con, chỉ dựa vào chút tiền lương cố định đó căn bản không thể nuôi nổi."

Ngô Sở Úy chép miệng, xem ra ai cũng khó khăn.

"Vậy sau này tôi theo anh thì sẽ không bị thành quản bắt phải không?"

Anh ta phun nước bọt, nói chắc nịch.

"Có thể nói thế."

Kết quả, còn chưa nói xong, từ không xa đã lóe lên ánh đèn xe cảnh sát, sắc mặt anh ta đột biến, nhanh chóng thu giày lại, vội vã kéo về hướng ngược lại, tản đi theo anh ta còn có mấy người nữa.

Ngô Sở Úy đang suy nghĩ có nên đi theo không, kết quả thấy ông bác bên cạnh vẫn đứng yên như cũ, không có ý dọn hàng.

"Sao chú không chạy?"

Bác trai rất tự tin chỉ tên cơ bắp bán dưa hấu bên cạnh cho Ngô Sở Úy, thân cao một mét tám mươi mấy, dáng vẻ dữ tợn, trên tay còn có hình xăm, vừa nhìn đã biết không dễ chọc.

"Tên đó có biệt danh là Hắc tử, vẫn luôn che chở chúng tôi, thành quản bình thường không dám chọc cậu ta, cậu ta mà vung tay lên thì đánh ngã ba người nên không có vấn đề!"

[ Đam mỹ ] Nghịch tập Quyển 1Donde viven las historias. Descúbrelo ahora