Chương 41

749 30 0
                                    

Dietrich Pharmaceuticals có độ nổi tiếng cao trên trường quốc tế, bao gồm cả các bệnh viện mà công ty đầu tư vào. Công ty thuê những bác sĩ có năng lực nhất trên khắp thế giới với mức lương cao nhất trong ngành để tập hợp họ lại dưới tên bệnh viện.

Người phỏng vấn các ứng cử viên là Isabella Dietrich. Các bác sĩ có thể được cô chấp thuận sẽ ký một hợp đồng lao động cụ thể. Phúc lợi hợp đồng bao gồm cả mạng sống của một người. Về cơ bản, chỉ cần anh ta có thể làm việc trong bệnh viện của cô, từ thời điểm kết hôn, sinh con cho đến lúc nghỉ hưu, họ sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.

Rất nhiều sinh viên y khoa muốn làm việc trong các bệnh viện thuộc sở hữu của Dietrich Pharmaceuticals, điều này khiến tiêu chuẩn đầu vào này càng cao hơn, nếu không có công nghệ y tế đỉnh cao và giấy tờ xuất sắc thì không ai xứng đáng với Isabella Dietrich.

Vì vậy, các bác sĩ làm việc trong bệnh viện đều là những sinh viên hàng đầu, có nhiều người nước ngoài. Tiền thuốc men rất đắt, những người đến bệnh viện chữa bệnh đều là bệnh nhân sắp chết hoặc là những người cực kỳ giàu có. Bệnh viện này chỉ có một chi nhánh nhỏ ở Trung Quốc, chuyên về nhãn khoa, tim mạch và mạch máu não, phòng khám ngoại trú thần kinh và tâm lý lâm sàng, trụ sở chính tại Đức.

"Chào buổi chiều, bác sĩ Isabella."

Cô vừa bước vào cánh cửa tự động của bệnh viện, một bác sĩ đi ngang qua cửa đã chào đón Isabella, Isabella mỉm cười lịch sự và gật đầu với bác sĩ đã chào đón cô, trong khi Trác Thế Tuyết đi theo cô.

Cuối cùng, nàng tò mò nhìn vào nội thất của bệnh viện.

Bệnh viện chi nhánh tuy không lớn nhưng phong cách kiến ​​trúc rất ấn tượng, được thiết kế bởi một kiến ​​trúc sư người Ý do Isabella đặc biệt mời, trông giống như một phòng trưng bày nghệ thuật hơn là một bệnh viện.

"Ba em đang ở phòng chăm sóc đặc biệt, đi cùng tôi."

Isabella tự nhiên nắm lấy tay Trác Thế Tuyết, hơi ấm của Isabella truyền đến từ tay nàng, Trác Thế Tuyết luôn cảm thấy tim mình đập loạn xạ trước cử chỉ ấm áp đột ngột này, nhưng nàng ngay lập tức nghĩ về mặt xấu khác của Isabella...

Tại sao con người luôn đa diện như vậy, thật khó để có thể thực sự hiểu được bản chất của Isabella.

Phòng chăm sóc đặc biệt nằm ở tầng cao nhất của bệnh viện, ở đây có những bệnh nhân sắp chết, hy vọng các bác sĩ ưu tú có thể giúp họ sống lại, Trác Thế Tuyết vừa bước vào nơi này, nàng vẫn không khỏi khó chịu. Không khí tràn ngập mùi thuốc khử trùng, hơi lạnh xộc vào mũi. Cái chết thường xuyên xảy ra nơi đây, nhiều người không quá khỏi cũng thông qua nơi đây để liên lạc với nhà tang lễ

Trác Thế Tuyết không khỏi nức nở khi nghĩ đến ba mình vẫn đang bị điều trị ở một nơi như thế này, nàng được Isabella dẫn đi, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.

"Ba em... ông ấy ổn chứ?"

Khi được hỏi câu hỏi này, Isabella không trả lời mà dẫn nàng đến một phòng bệnh.

Mẹ Trác Thế Tuyết đang nhắm mắt ngồi cạnh giường bệnh mà ngủ trưa, nghe thấy tiếng bước chân, bà lập tức tỉnh dậy, nhìn thấy con gái mình và nở một nụ cười thân thuộc. "Tiểu Tuyết! Ông ơi, xem ai tới này?"

[BHTT-EDIT-Hoàn] Thao túng tim tôi (có H)Where stories live. Discover now