Chương 20: Nhà hàng tình nhân

7.4K 629 1
                                    



Sau khi hai người rời khỏi Cục Dân Chính, Lục Chấp trước tiên không có lái xe đi, mà nhàn nhạt hỏi Giản Úc: "Đi thôi."

Giản Úc sửng sốt: "Đi đâu?"

Lục Chấp nhướng mày: "Không phải nói muốn mời tôi ăn cơm sao?"

Lúc này hắn đem tay bỏ vào trong túi áo khoác, tay dài chân dài, thần thái trên mặt thoạt nhìn so với ngày thường thả lỏng không ít.

Giản Úc chớp chớp mắt, lúc nãy cậu cũng chỉ nói như vậy thôi, không nghĩ tới Lục Chấp thật sự nhớ thương bữa cơm này đấy.

Chẳng qua lời đã nói ra rồi cũng không thể nuốt lời, vậy nên cậu cười nói: " Được nha, tôi vẫn còn nhớ kỹ chuyện này đó."

Vì thế, để biểu đạt thành ý của chính mình, cậu móc ra di động, bắt đầu lựa chọn địa điểm ăn cơm."

Lục Chấp ở một bên lẳng lặng chờ.

Giản Úc tự nhiên là không mời Lục Chấp ăn nổi bữa cơm "Một ngày chỉ tiếp đãi mười bàn" này.

Cậu cầm điện thoại chọn rồi chọn, cuối cùng chọn một tiệm lẩu ở gần đây.

Tổng cộng chỉ tốn 120 đồng hai người, vô cùng có lợi đối với kinh tế hiện tại của cậu.

Chỉ là, không biết Lục Chấp đời này có muốn đi ăn một bữa cơm với giá 60 đồng một người hay không.

Giản Úc trước tiên đối với Lục Chấp mà cười cười, sau đó mới dùng giọng mềm như bông nói: "Lục tiên sinh, chúng ta đi ăn lẩu nha?"

Thực hiển nhiên, Lục Chấp rất ít đi ăn lẩu ở bên đường như thế này, dừng một chút hỏi: "Hả?"

Giản Úc bắt đầu miêu tả chỗ tốt của việc ăn lẩu cho hắn nghe: "Anh không cảm thấy đêm mùa đông, gió rét lạnh như thế này, ăn một nồi lẩu nóng hổi mới là một sự kiện thật sự hạnh phúc sao?"

Lục Chấp thần sắc nhàn nhạt nói: "Không cảm thấy."

"......."

Giản Úc không ngừng cố gắng: "Ăn lẩu có nhiều chỗ tốt lắm đó."

Chủ yếu là cậu không mời nổi Lục Chấp ăn ở nơi sang quý mà thôi.

Tuy về sau cậu sẽ có được năm ngàn vạn, nhưng đó là sau khi hợp đồng kết thúc. Hiện tại cậu nghèo lắm á.

Lục Chấp nhướng mày: "Chỗ tốt? Ví dụ như?"

Giản Úc vô cùng nghiêm túc mà nói hươu nói vượn: "Như là cường gân hoạt huyết, đề cao sự hưng phấn, làm cho người ta trở nên càng thêm........."

" Được rồi." Lục Chấp đánh gãy lời nói của cậu. "Bên cạnh có một nhà hàng Tây, chúng ta đi đến đó ăn."

Giản Úc xoay người, nhìn theo hướng mà Lục Chấp nói, nháy mắt liền muốn lùi bước.

Nhà hàng Tây đó trang hoàng, nói như thế nào đây, vừa nhìn liền biết là cậu ăn không nổi.

Giản Úc quyết đoán mà thu hồi tầm mắt, ý đồ muốn khuyên Lục Chấp thêm lần nữa.

Lục Chấp lại nói trước cậu một bước: "Chân của cậu bị thương còn chưa có khỏi, không được ăn đồ ăn quá cay."

"......."

[ Edit/ Hoàn ] Thụ Ốm Yếu Muốn Làm Cá Mặn Trong Truyện NgượcWhere stories live. Discover now