"Là người mà em nói thích kia sao?"

85 4 0
                                    

Dự cảm chẳng lành mơ hồ này một tuần sau khi phim khởi quay liền được minh chứng, khi bọn cô đang ở nước Ý xa xôi, Ôn Bảo Tứ tình cờ nghe được nhà sản xuất cùng phó đạo diễn đang nói chuyện phiếm.

"Kỳ thật Vu Mạt là sớm được định rồi, chỉ là do anh ta muốn được công bố cuối cùng..."

"Nguyên nhân? Có vẻ là sợ Ôn Bảo Tứ sẽ không nhận bộ phim này."

Bọn họ đang hút thuốc ở một góc vắng người, nơi này rất hẻo lánh, bình thường sẽ không có người qua lại, bởi vì tối hôm qua Ôn Bảo Tứ quay cảnh đêm ngủ không đủ giấc, nên giữa chừng mới đi tìm chỗ này để ngủ.

Cô đang nằm trên một chiếc ghế gấp đơn giản, phủ một chiếc áo khoác, mở to mắt, có chút choáng váng.

Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền đến

"Ôn Bảo Tứ thật đúng là không tệ lắm, đạo diễn Trần cũng có ưng cô ấy, chỉ là còn có hai nữ minh tinh khác cũng rất thích hợp, cho nên đạo diễn Trần lúc đó mới chưa chắc chắn."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó, thời điểm tìm Vu Mạt, ban đầu anh ta không nhận đâu. Kết quả là, có một lần đạo diễn Trần chẳng may làm rơi tập hồ sơ chứa thông tin về các ứng cử viên nữ chính xuống đất, tấm ảnh của Ôn Bảo Tứ cũng theo đó rơi ra."

"Vu Mạt vừa vặn thấy được, liền nói nếu như chọn cô, anh ta sẽ quay bộ phim này."

"Trời đất, còn có một màn này cơ à—"

"Vậy thì đạo diễn Trần cũng quả thật may mắn. Với sự nổi tiếng của Vu Mạt và năng lực của đạo diễn Trần, bộ phim này chắc chắn sẽ nổi."

Có người ý vị không rõ cười hai tiếng, giọng điệu tràn đầy thâm ý.

"Anh cho rằng đó là may mắn sao?"

"Đạo diễn Trần xưa nay không bao giờ dựa vào may mắn."

Hai người hút thuốc xong thì rời đi, Ôn Bảo Tứ nằm ở chỗ đó bất động nhìn bầu trời mấy giây, sau đó yên lặng đứng dậy.

Khi đến địa điểm, nhân viên công tác cũng vừa mới dựng xong cảnh quay, Trần Bạch cầm một cái loa lớn bên miệng đang hướng dẫn tổ bố trí dựng cảnh, khi nhìn thấy Ôn Bảo Tứ, anh ta lập tức tăng âm lượng lên.

"Nữ chính vào vị trí, tới tới tới, chuẩn bị bắt đầu quay."

Nơi này là một vách đá, gió thổi rất mạnh, nhìn chung quanh, phía dưới là biển xanh hoa lệ, bên tay phải có một căn phòng mang lối kiến ​​trúc phong cách thời trung cổ, hình thành một tòa thành thị khá to lớn.

Phong cảnh rất đẹp, chỉ thoáng qua cũng vô cùng chấn động, khiến người ta hồi lâu cũng không thể rời mắt.

Cảnh được quay tiếp đây là cuộc gặp gỡ thứ ba của nam nữ chính, một nơi đầy vẻ đẹp phóng khoáng và tự do.

Trong màn hình, Ôn Bảo Tứ mặc một chiếc quần jean, nửa trên là chiếc áo len hồng nhạt đơn giản rộng rãi, đôi chân dài thẳng tắp, mái tóc đen tung bay trong gió, dáng vẻ ngước nhìn xa xăm vô cùng đẹp mắt.

 Bầu Trời Ngôi Sao Đều Hái Cho EmWhere stories live. Discover now