Chương 4

1.4K 181 36
                                    

Tác giả:DreamyWilliam
____________

"Nhân loại bất quá chính là như thế này, đầy lòng tham và ngu xuẩn đến tột đỉnh, một chốc lời nói cũng đủ khiến cho bọn họ như chiếc lá khô rơi khỏi cành, yếu đuối mỏng manh, một đạp liền vỡ."

____(1)_____

"Láo xược! Dung ma ma, tống con này vào lãnh cung cho chụy!"

"Giỏi thì thử đi! Kẻ hèn một con vợ nhỏ! Ta là hoàng quý phi do hoàng thượng thân phong! Ngươi mà cũng xứng nhét ta vào lãnh cung sao?!!"

Nói rồi, Takemichi lấy đà một cái, không chút do dự nhảy thẳng xuống sân đấu, ngẩng đầu, tự tin mặt đối mặt với Kiyomasa.

"Nói được thì làm được, nam tử hán đại trượng phu, muốn tống ta vào lãnh cung, trước hết phải đánh thắng ta cái đã!"

Takuya được Takemichi bảo hộ ở phía sau người, hai mắt mở to, ngơ ngác nhìn thiếu niên trước mắt.

Cậu ta trông ốm yếu không khác cậu là bao nhiêu, nhưng sự mạnh mẽ và dũng khí ngút trời thật đáng làm người khác hâm mộ.

Cả Kojima và Takuya đều bị đồng đội lôi trở lại hàng ghế, chừa đúng mỗi Takemichi và Kiyomasa ở dưới sân.

Cho dù Kiyomasa so với Takemichi cao hơn rất nhiều, nhưng một chút sợ hãi cũng chưa từng xẹt qua ánh mắt của Takemichi, cậu ta nở một nụ cười tràn đầy khiêu khích, thủ thế, ra hiệu muốn cùng Kiyomasa solo 1 vs 1.

Kiyomasa rõ ràng là bị chọc giận, thiếu niên trước mắt đã yếu còn không tự biết, còn cố ra vẻ mình hơn người, thực sự là chọc cho hắn phát khùng.

Kiyomasa nâng cao tay phải lên, cả khuôn mặt đều đỏ lên vì giận, hắn dùng một lực kinh người, xuống tay không biết nặng nhẹ, mạnh mẽ lên một cú móc phải, hướng bụng của Takemichi mà đến.

Takemichi nhảy lên, xoay người thành hình cầu sau đó vòng theo tay phải của Kiyomasa mà né đến sau lưng hắn, với cái cơ thể ốm phát thương này, Takemichi có thể tận dụng lợi thế nhanh nhẹn khi chiến đấu.

Chỉ cần đem cổ của hắn bẻ sang bên, hắn liền sẽ chết. Ý tưởng nảy lên trong đầu của Takemichi, cậu chỉ cần nhanh một chút nắm đầu của hắn dựt xuống, hắn ta nhất định sẽ chết không cần bàn cãi.

Không thể.

Takemichi tự phủ quyết, cậu không thể giết người, ít nhất là ngay lúc này.

Hanagaki Takemichi uyển chuyển lộn nhào ra sau, né tránh cú vụt bất ngờ của Kiyomasa, cậu tiếp đất nhẹ nhàng, mỉm cười khiêu khích.

"Chỉ có thế thôi sao? Bất lương bây giờ đều chỉ là một đám trẻ con giỏi bắt nạt người khác à?"

"Có giỏi thì đừng có mà né! Hỗn đản, cho ta câm mồm!!"

Thẹn quá thành giận, Kiyomasa lao lên lần nữa, định vụt thêm một cú từ trên đầu Takemichi xuống, lần này, Takemichi không thèm né, đứng im chờ hắn đánh.

"A này, giỡn đến đây là được rồi nha, Kiyomasa. Đừng có trẻ con như vậy"

Một bóng người lao ra chắn trước cả hai, là một thiếu niên, rất lùn, thậm chí đều so Takemichi lùn. Nhưng cậu ta rất khỏe, một tay là có thể bắt chọn cú đánh của Kiyomasa.

 [AllTakemichi] Một Lũ ĐiênWhere stories live. Discover now