chap 16. Taehyung đáng yêu!!!

130 9 0
                                    

Đôi chân cứng đờ khi anh đứng trước chiếc cửa nhỏ của căn tiệm tối om. Vội vàng bật tung cánh cửa, khung cảnh bên trong làm Taehyung  vô cùng bất ngờ. Bé nhỏ của anh không làm sao cả. Trên đôi tay nhỏ là chiếc bánh kem có chữ "Happy Birthday gấu lớn!"

"Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday
Happy Birthday
Happy Birthday to you
Ta da Chúc mừng sinh nhật gấu lớn của chúng ta!!!!"

Cảm xúc Taehyung lúc bấy giờ như bị đóng băng hoàn toàn, anh không biết nên làm gì thêm nữa, chỉ vì muốn làm anh bất ngờ mà đem tính mạng mình ra đùa giỡn, chắc Jungkook vẫn chưa biết chỉ với một cuộc điện thoại hoảng loạn của cậu đã làm Taehyung lo lắng đến mức nào.

Thấy anh vẫn đứng ngớ người một chút cũng không động đậy, Jungkook mới lên tiếng đánh thức anh ra khỏi suy nghĩ

-Anh không mau cầu nguyện rồi thổi đi. Bánh thật sự rất nặng đó. Tay em mỏi hết cả ra rồi đây này.

Tiếng Jungkook cất lên kéo Taehyung ra khỏi cái suy nghĩ rối tung  của mình. Chắp tay lại cầu nguyện

-...

Phù

Ánh nến tắt đi cũng là lúc đèn được bật lên, vội giành lấy chiếc bánh trên tay Jungkook  đặt đại lên cái ghế gần đó. Để làm gì á? Để ôm em vào lòng, Taehyung khóc rồi, anh thật sự khóc rồi, từng dòng nước mắt cứ thế rơi không kiểm soát. Taehyung khóc rất nhiều, không phát lên thành tiếng nhưng từng cơn nấc nghẹn cũng đủ biết anh đau lòng như thế nào. Mọi người đều hốt hoảng đến im lặng trước hành động của Taehyung, đặc biệt là Hoseok và Yoongi. Từ khi biết đến Taehyung ngoài nét mặt lạnh tanh theo đó là đôi mắt với vẻ xa cách thì bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy con người này rơi nước mắt, dù chỉ là một giọt.

Thế mà bây giờ chỉ vì con người nhỏ bé trước mắt mà lại khóc đến thương tâm như vậy, phải chăng anh quá lo sợ về tình yêu nhỏ bé, quá đỗi mong manh này của hai người rồi không?

Thật sự Taehyung cũng không biết bản thân bị sao nữa, chỉ biết rằng sau khi biết em gặp chuyện đầu óc anh không còn giữ được tỉnh táo nữa. Bao nhiêu lo sợ chừng ấy năm đều chưa từng xuất hiện vậy mà hôm nay, anh thật sự rất sợ, sợ  em nhỏ có mệnh hệ gì cả đời sau Taehyung biết làm sao đây?

Jungkook không nói một lời nào, vì cậu biết bản thân sai rồi, cậu đã làm Taehyung lo lắng đến khóc nghẹn. Cậu ích kỉ thật, chỉ nghĩ đến sự bất ngờ của anh khi biết cậu tổ chức sinh nhật trong bí mật nhưng lại quên bén mất cục thương thương trong lòng mình lại rất nhạy cảm về vấn đề an toàn của bản thân cậu.

Nước đi này Jungkook gặp sai lầm lớn mất rồi. Không biết Taehyung có cảm thấy bất ngờ không nhưng Jungkook cảm nhận rất rõ nhịp tim của anh từ khi lao đến ôm cậu đến bây giờ đều không hề chậm đi, cứ thình thịch loạn xạ cả lên, không hề đi vào ổn định. Anh đang sợ cái gì vậy chứ, không phải cậu đang đứng ở đây hay sao.

Đưa tay ra sau ôm Taehyung chặt hơn một chút để anh cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể cậu. Taehyung thuận theo cái ôm của Jungkook mà dựa hẳn vào bờ vai mỏng manh, tham lam hít lấy hít để nhiều chút hương cỏ nhẹ nhàng trên cổ cậu để cố ổn định lại cảm xúc.

SEREINNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ