Chương 6

5K 512 10
                                    

Vương Nhất Bác không nghĩ tới Tiêu Chiến sẽ mời hắn vào trong, theo lý mà nói, cho dù Tiêu Chiến có giống như trước đây lúc chia tay đem một bát rượu đỏ tràn đầy hất vào mặt hắn, cũng là điều đương nhiên.

Nói cách khác, Vương Nhất Bác thà rằng Tiêu Chiến làm vậy với hắn, còn hơn là cảm giác ngột ngạt hít thở không thông bởi phải trơ mắt nhìn sự bình tĩnh đến mức khó tin này của anh.

Bước chân của Tiêu Chiến tuy rằng thong thả nhưng không hề chần chừ, vô cùng tự nhiên dẫn Vương Nhất Bác vào trong viện, có lẽ thực sự chỉ muốn mời hắn uống một chén trà mà thôi.

Trong sân nhỏ, Tiểu Cửu vừa lúc đổi một bình trà ngon đặt trên bàn dưới ô che nắng, Triệu quản gia thấy Vương Nhất Bác tiến vào, dừng một chút, gật đầu chào hỏi, liền đi ra trông nom Tiểu Bảo còn mải ầm ĩ với A Sơ đang tưới hoa trong vườn.

Tiểu Cửu thay trà vốn là để cho Triệu quản gia dùng, nhìn thấy quản gia rời đi, Tiêu Chiến ngược lại đưa Vương Nhất Bác tới, không khỏi có chút nghi hoặc.

Thân là alpha xuất chúng, bị một beta dùng nửa con mắt đánh giá từ trên xuống dưới, Vương Nhất Bác lại sinh ra loại cảm giác sắp bị đưa đến pháp trường, cả người cứng ngắc miễn cưỡng.

Cũng may Tiêu Chiến không để hắn giằng co với cảm giác này quá lâu, đi qua lấy chén, không nhanh không chậm rót một chén trà nóng tỏa khói nghi ngút, ý bảo Vương Nhất Bác ngồi đi.

Tiểu Cửu nhìn Vương Nhất Bác ngồi xuống ghế, xác nhận Tiêu Chiến thực sự mời hắn tới, biểu tình nhất thời có chút phức tạp. Bình thường dưới tình huống này, cô hẳn là nên tránh đi, tới giúp A Sơ, nhưng chân cô dường như bị đóng đinh tại chỗ, nhấc thế nào cũng không lên.

Ánh mắt Tiêu Chiến dừng ở ngón tay co quắp đang cầm chén của Vương Nhất Bác, anh sững sờ hai giây, mới nâng mắt lên, nhìn vẻ mặt đề phòng của Tiểu Cửu: "Em bận việc của em đi."

Tiểu Cửu định bụng mở miệng, liếc qua Vương Nhất Bác chốc lát, rốt cuộc đem lời định nói nhịn xuống, chỉ uyển chuyển: "Vậy anh chú ý thời gian một chút, em xong việc sẽ đi lên lầu chờ anh."

Nói xong dường như không chịu nổi bầu không khí ở chỗ này nữa, quay đầu rời đi.

Vương Nhất Bác xấu hổ sờ mũi.

Hắn và vị trợ lý beta này của Tiêu Chiến ngày hôm qua có gặp một lần, nhớ thái độ làm người của cô rõ ràng là nhiệt tình, thân thiết, vừa rồi lại loáng thoáng cảm nhận được tia địch ý, hình như có điều gì bất mãn với hắn lắm.

Nhưng hắn không rảnh phỏng đoán địch ý của đối phương từ đâu mà đến, Tiêu Chiến hiện tại sống có tốt hay không, thì người ở bên cạnh chăm sóc anh chung quy đều không phải hắn. Cho dù Tiêu Chiến và trợ lý beta thực sự có quan hệ không bình thường, hắn cũng chỉ có thể cảm thấy may mắn, chứ không phải mải miết nghi ngờ hay truy hỏi cho ra lẽ.

Đạo lý hắn đều hiểu, nhưng bị người bên cạnh Tiêu Chiến bài xích như vậy, Vương Nhất Bác không khỏi âm thầm cười khổ một tiếng, ra vẻ bình tĩnh nửa đùa nửa thật nói: "Em hình như là khách không mời mà đến."

[BJYX] Edit | Kén | 茧Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ