31

452 27 0
                                    

Ngày qua ngày , tin tức về Cậu không còn nữa chỉ còn . Đi tìm , đi khắp nơi cũng không thấy Cậu cảm giác như đã bóc khói vậy.

Anh chu du mọi nơi , đi qua miền tây phương rồi tới núi cao biển rộng vẫn không thấy Cậu. Đôi mắt mờ mệt mỏi ngày đêm không ngủ.

Bước chân dừng lại , Anh cuối cùng cũng đã dành tới  ba năm đi mọi nơi tìm kiếm Cậu nhưng không thấy. Đây là đầu năm thứ Tư không có Cậu. Anh muốn về quê đón tết cùng mọi người.

Không biết Cậu có đang ăn tết như Anh không.

Nhìn đèn lồng thắp sáng cả Phủ lớn. Đôi mắt Min-ji hóng nhìn những món ăn đặc sắc trên bàn , bụng cô sớm đã mang thai sắp bốn tháng.

Vì sao Cô mang thai ư ? Đứa con này chính là của Nam nhân không ai khác ngoài Anh . Jung Kook không ngủ với Cô cũng không làm gì Cô , nghe thỉnh cầu của Min-ji muốn có con tránh bị nói là không tốt nọ kia. Anh mới kiếm thầy về làm thuốc , chỉ cần tinh hoa của Anh là Thầy sẽ khiến Cô mang thai đứa con ruột mà không cần ngủ với nhau.

Vậy là từ đó ,trong bụng Cô đã có sinh linh bé nhỏ kế thừa dòng dõi Biệt Phủ.

Min-ji nhìn bánh tổ  đỏ , Cô thích thú ăn thử một miếng. Còn Anh chỉ đặt đĩa bánh khảo lên bàn cạnh cửa như móng ngóng điều gì đó.

" Thiếu Gia , Người sao vậy ? Hôm nay là tết , bên ngoài có rất nhiều lễ hội vui . Người có muốn đi không ?"

" Ta biết rồi , Ngươi sớm đi nghỉ không ảnh hưởng tới thai nhi. Ta sẽ ra ngoài một chút " Anh rời đi.

Min-ji biết Thiếu Gia vẫn luôn mong ngóng một người. Ba năm đi biệt tích sau đó lại trở về với số không quả thực rất đau lòng. Nhìn những quầng thâm trên mắt Anh cũng có thể thấy nhiều đêm , Anh chưa ngủ.

Chả biết Thiếu Phu Nhân quay về nơi này chưa ..

Cô dù là nữ nhân duy nhất của Thiếu Gia nhưng chỉ mang danh Nhị bởi chỗ chính đã có người mà cả đời kiếp này cũng không thể đổi được.

....

Đôi mắt le lói nhìn người trong quán ăn mì trường thọ , Anh thở dài một tiếng . Bước chân đi chán nản nên đi mà không nhìn , đi tới mức lạc luôn trong rừng mà không biết.

Nhận ra mới không kịp quay đầu , Anh bất lực ngồi xuống cạnh .

" ngày rộng tháng dài cứ trôi mà người cần thì lại không thấy quay về "

Đôi mắt mệt mỏi quá mà thiu thiu nhắm lại , Anh chả muốn làm Thiếu Gia một phủ lớn cũng chả muốn con đàn cháu đống . Anh chỉ muốn ngày sớm hay muộn quay về được nhìn thấy Cậu quay về trong vòng tay của mình.

Tiếng nói cười kì lạ xa xa rồi lại kéo lại gần , Y tỉnh dậy ngó nhìn quanh. Nơi núi hẻo lánh này sao lại có người đi tới , hay là mấy nông dân tranh thủ lên giường kiếm đồ cho ngày mai . Không thể , hay lại có người lạc ở đây.

Y đứng dậy , vén cỏ lá ra nhìn. Hình bóng quen thuộc này, lâu lắm rồi mới được nhìn thấy . Dù là bao lâu cũng không thể quên được , đôi mắt kinh ngạc chứa đầy sự nhung nhớ nhìn về hướng Cậu. Đúng là Cậu rồi , đôi mắt lẫn nụ cười đó lẫn giọng đó.

[KookMin][Hoàn] Biệt Phủ Gia Thích Nam NhânWo Geschichten leben. Entdecke jetzt