4

1K 64 3
                                    

Tiếng gõ cửa phá tan bầu không khí , Cậu nhìn ra cánh cửa  . Là bóng người đang đứng bên ngoài , có chuyện gì à ?

Cậu đứng dậy vừa định ra ngoài xem , Y lại kéo lại. Cả người cậu ngã bật theo sức kéo của y , cái mông ngã trụy xuống đất kêu la inh ối.

Bên ngoài nghe tiếng , bỗng thẹn sợ mình làm phiền người nên trong.

Y ngồi bật dậy trên người Cậu , hai tay túm lấy đầu Cậu làm nó rối lên. Áo cũng bị làm cho xộc xệch , bù rù hết lên. Cổ bị y cáu mạnh , bầm cả lên.

" a....Anh...Làm gì vậy.."

Bên ngoài , tiếng vọng bên trong làm bên ngoài ngại nhìn nhau không nói câu gì. Cánh cửa mở ra , Jimin thân thể xộc xệch , trên cổ mấy vết tím đỏ .

"Chuyện gì vậy ?!"  Cậu gắt gỏng nói.

Hai người kia nhìn thấy cũng không nói gì ,mang vào bên trong khay thức ăn còn nóng mang lên. Hai người hướng về giường .

Trên giường từ bao giờ chăn chiếu lộn xộn hết lên , thân hình Lão Gia còn hở lớp áo trong xộc xệch như vừa hành động mạnh gì đó. Trên lớp ga trắng là vết máu loang đẫm, như đã chắc chắn điều mình nghĩ. Hai người kia tủm tỉm cười mà rời đi.

Jimin ngớ ngẩn nhìn theo không hiểu " Nữ nhân ở đây có sở thích vậy sao !"

Cánh cửa đóng lại , Jimin nhìn thức ăn liền không còn bận tâm gì nữa. Cậu nhìn sang Y rồi lại nhìn sang bàn lớn , tính ra đống này cũng chả phải nhà Cậu cũng không phải do Cậu bỏ tiền ra.

" Anh ăn không ?"

" không !"  Y Chăm chăm nhìn ngón tay bị thương của mình.

Lúc nãy để qua mắt đám gia nô , chỉ biết bản thân nên dùng cách này không thì không hay.

Nếu đã nói không ăn thì Cậu cũng chả bận tâm nữa, nhấc đũa lên . Nhìn những sơn hào hải vị trên này bắt mắt vô cùng, chắc vị nó cũng thuộc dạng ngon . Gắp miếng thịt lên cho vào miệng ăn , ngay lập tức Cậu đã không chịu nổi mà nhổ ra.

" sao thịt vị lạ vậy ? Cứ như đồ hỏng ..."

Thấy Cậu đã nhận ra , đôi chân lại bước tới nhìn đống thức ăn trên bàn này. Y nói nhỏ giọng.

" thứ này đều là đồ thừa của đám chó bên kia , nếu Em muốn mình chết sớm cứ việc ăn "

" Sao anh biết không nói Tôi , Anh muốn Tôi chết hả ?!"

Jimin tức vứt thẳng đũa xuống , đống đồ này lại mang cho người ăn ? Không phải là muốn hại chết người đấy chứ ?

Nghe nói Biệt Phủ lớn giàu có , sao lại để người đứng đẩu ăn những thứ như vậy ? Anh ta chắc biết đồ không ăn được nên mới không ăn  ...đống đồ ăn này. Quả thực...

Cậu ngồi xuống ghế  nhìn Anh , Y cũng không nói gì cả nhìn Cậu. Hai đôi mắt nhìn nhau không nói gì , đống đồ này với rổ trái cây kia không cái nào ăn được.

Bụng mình sắp không trụ nổi rồi..đói gần chết .

Lúc này ,Anh đi tới gần tủ ẩn dưới giường. Kéo ra là một mấy đĩa thức ăn ngon lành còn bốc khói , thế mà Cậu không ngửi thấy.

[KookMin][Hoàn] Biệt Phủ Gia Thích Nam NhânWhere stories live. Discover now