Chương 29

906 55 31
                                    

Úc Xá tưởng tượng không nổi năm đó Chung Uyển làm cách nào mà đi một đường mưa gió đến Kiềm An.


Không lộ phí, không bản đồ, mấy tháng đi đường kia rốt cuộc y ăn bao nhiêu khổ?


Thiếu niên Úc Xá ban đầu còn có thể an ủi bản thân, Chung Uyển ít ra còn cầm một chút đồ tùy thân của mình, mấy thứ kia vẫn có thể đổi chút bạc. Nhưng sau đó, một năm rồi một năm nữa, từng món từng món bị lấy đi kia đều bị người khác mang trở về.


Một cái cũng không động qua.


Cũng giống như giao tình giữa hắn và Chung Uyển, trước sau đều sạch sẽ, không ai nợ ai.

Úc Xá lại bắt đầu đau đầu, hắn cảm thấy cực kì khó chịu, trở mình một cái, thở dài một hơi.


Phùng quản gia vẫn luôn ở bên ngoài canh gác, lão nghe thấy tiếng Úc Xá xoay qua xoay lại trên giường trằn trọc, tay chân nhẹ nhàng bước vào phòng, thấp giọng nói: "Thế tử, thế tử, mơ thấy ác mộng sao?"


"Không có." Úc Xá lạnh lùng nói, "Không ngủ được."


Phùng quản gia lo lắng Úc Xá lại không thoải mái trong lòng mà gây chuyện, hỏi, "Ngài muốn thắp chút An Tức Hương không?"


Úc Xá mất kiên nhẫn, "Ngươi nghĩ ta giống y?"


Phùng quản gia cười cười: "Đúng thế, Chung thiếu gia thật sự chịu không nổi dược này, mỗi lần thắp chút hương thì y đều ngủ mê man."


Úc Xá nhìn ra cửa sổ, ánh mắt xa xăm, tựa hồ lại nghĩ tới chuyện trước kia.


Úc Xá do dự có nên thật sự dùng chút hương để huân mình không, để trong đầu không còn hình ảnh Chung Uyển làm loạn với mình nữa. Hắn bực bội nói, "Không cần nhìn chằm chằm ta, bây giờ ta không tinh thần làm chuyện khác."


Lời này là thật lòng. Mỗi lần Úc Xá gây chuyện xong, đều sẽ có một đoạn thời gian an ổn. Hắn mới vừa ở trong cung náo loạn với Tuyên Quỳnh, ít nhất trong vòng nửa tháng tới hắn sẽ không có hứng thú đi tìm chết nữa.

Phùng quản gia âm thầm lo lắng, lão có thể nhận ra là Úc Xá cũng không còn nghĩ vậy.

Đang yên đang lành, nào có ai muốn hành hạ chính mình vậy đâu?


Chỉ là trong lòng quá khổ, sau một thời gian cảm thấy chịu không nổi nữa, muốn gây chuyện để phát tiết.


Phùng quản gia tiến lên vài bước, chỉnh chăn lại cho Úc Xá. Lão thấy hắn còn mở to mắt, nhẹ giọng nói: "Người tiễn Chung thiếu gia đã trở lại, bọn họ thay thế tử thăm hỏi Kiềm An vương, nghe quản gia Kiềm An vương phủ nói là bệnh của Kiềm An vương ngày càng nặng."


Úc Xá nhắm mắt lại: "Hơn phân nửa là giả bộ."


Phùng quản gia cười gượng: "Cũng không nhất định là thế."


"Y sốt ruột hồi Kiềm An." Úc Xá nhíu mày nói, "Hôm qua vào cung, tám phần là y muốn thay mặt Tuyên Thụy xin hoàng đế cho họ cáo biệt."


Úc Xá cười nhạo: "Lại nói, mệnh của Tuyên Thụy thật tốt, một phế vật như vậy, cư nhiên vẫn sống yên ổn tới bây giờ."

Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầuWhere stories live. Discover now