Chap 5

2K 244 73
                                    

Tiếng cửa sổ đóng lại khi ngoài lúc những cơn gió lẽo đẽo đang khơi mình sượt dài qua các kẽ hở. Jimin hắt hơi một cái thầm nghĩ đông năm nay trở lạnh rồi. Mỗi lần thời tiết đột ngột thay đổi bản thân cậu sẽ mê man trong cơn sốt vì bản thân chẳng có sức đề kháng tốt để chống cự nổi nhiệt độ khắc nghiệt này.

Giờ là tiết Tiếng Anh của thầy Namjoon, Jimin không muốn trở thành kẻ thất hứa khi đã nói sẽ cố gắng chăm chỉ, ít nhất là chép bài cho đủ tiến độ học tập của các môn khó nhai kia. Bàn tay có chút rung rẩy khi bản thân chẳng cầm vững cây viết.

Cậu chửi rủa trong miệng và thầm mong ra chơi nhanh một chút. Jimin không muốn để người khác thấy mình trong bộ dạng thảm hại thế này. Kiểu nào cậu cũng sẽ bị mất mặt khi ngày thường hổ báo nay lại yếu xỉu như thế cho xem.

Lúi cúi chép bài cả một buổi mà không gây họa với Yoongi cũng là một điều tốt lành trong hôm nay. Thầy Namjoon chỉ quan sát và nghĩ cả hai đang có tiến triển tốt nhưng đâu biết đó chỉ là vì lí do Jimin bị bệnh.

Ai nấy cũng toang chạy ra ngoài chỉ có mình cậu ở đó nằm gục xuống bàn bất động. Nhìn vào người khác lại nghĩ Jimin chỉ là đang ngủ thôi nhưng Yoongi lại không nghĩ như thế. Hắn chao mày nhìn cậu đầu cam trước mắt rồi tiến lại gần:

- Này, Jimin!

Cậu nghe tiếng hắn gọi liền tỉnh dậy khi hai má nóng bừng lên cả vì cơn sốt đang hoành hành. Jimin mệt lừ chẳng để tăm kẻ trước mặt mà cố rời đi đến phòng y tế. Thật xui xẻo vì hôm nay Taehyung và Jungkook đều đang có buổi thuyết trình gì đó nên không thể ở đây giúp cậu được.

Jimin đi được một đoạn cuối cùng cậu cũng không chịu được liền ngất lịm cả đi.

_______

- Jimin, cậu ổn chứ?

Jimin tỉnh lại liền thấy Taehyung và Jungkook trước mặt. Cậu gật đầu bảo mình ổn nhưng thể trạng thì không tốt chút nào:

- khoan đã, là hai người đưa mình vào đây sao?

- không phải, bọn em chỉ vừa nghe tin anh được đưa vào phòng y tế liền gấp rút chạy vào đây.

- Mình nghĩ trước lúc khi ngất ai đó đã đưa cậu vào đây.

- Không phải Jimin là người hiểu rõ cậu ấy nhất sao?

Cô y tế nói rồi kiểm tra thân nhiệt cho cậu. Jimin chỉ nhớ lần cuối gặp ai đó thì chẳng ai khác ngoài gã đầu xanh kia. Lẽ nào hắn lại đưa cậu vào đây? Không lí nào lại như thế nhưng giờ còn có trường hợp ngoại lệ nào đây?

Không biết đâu, giờ Jimin chỉ muốn ngủ một giấc đến giờ về thôi.

_______

Trời về đêm thật lạnh lẽo khi cơn gió cứ lùa qua kẻ tóc cam óng của Jimin. Bệnh tình của cậu đã đỡ hơn đôi chút vì nó thường đến bất chợt và rời đi vội vàng như thế, cậu chỉ còn thấy hơi mệt xíu thôi.

Jimin vừa đến cửa hàng tiện lợi mua ít thức ăn vì hôm nay ba cậu phải tăng ca ở công ty nên mọi việc Jimin sẽ phải tự lo liệu.

Bước dọc theo con hẻm tối tăm chỉ có ánh sáng lờ mờ từ đèn đường phía trước. Chẳng hiểu sao hôm nay cậu cảm thấy có chút gì đó bất an, sau gáy cứ lạnh lên từng hồi, mấy chốc lại ngoái đầu nhìn về phía sau nhưng chả thấy ai.

YOONMIN | TÔI QUÁNH CẬU GIỜ!Where stories live. Discover now