[NTR-2] Chương 6: 4p, chủ động cầu thao, giả làm con thỏ, quần lót tình thú,...

1.2K 4 1
                                    


Chương 6: 4P/ chủ động cầu thao / giả làm con thỏ / quần lót tình thú / bị song JJ của nam thần mãnh làm / khẩu giao nhũ giao.


Ngày ấy, Lục Bằng Hiên thình lình ném xuống một câu thông báo liền xoay người rời đi.
Thần Thư kinh hãi sau lại là cực đau khổ, thương tâm khóc đến không ngừng, khuyên đều khuyên không được. Lê Quân gấp đến độ mắng Thần Thư làm y đừng khóc, mà Tả Phàm ôm người an ủi thật lâu, nói cái biện pháp tốt nếu muốn làm Lục Bằng Hiên tha thứ y, Thần Thư mới dần dần ngừng tiếng khóc.

Chạng vạng hôm nay, Lục Bằng Hiên mới vừa trở lại ký túc xá liền phát giác không thích hợp. Giữa ký túc xá trống rỗng xuất hiện cái hộp lớn cao nửa người, trên hộp còn gắn cái nơ con bướm lớn, đóng gói thành bộ dáng lễ vật. Mà một bên Lê Quân cùng Tả Phàm đều thất thần mà ngồi ở trên chỗ ngồi của mình, đôi mắt thường thường hướng trên hộp lớn ngó.

Lục Bằng Hiên ngẩn ngơ, một bước từ xa vọt tới bên hộp lớn xốc lên. Quả nhiên, một cái đầu nhỏ lông xù xù từ bên trong chậm rãi thò ra.

"Ngươi có ngốc hay không ngốc? Bên trong này buồn chán như vậy." Lục Bằng Hiên nhìn chằm chằm Thần Thư nóng đến khuôn mặt nhỏ một mảnh phấn hồng trắng nõn, duỗi tay giúp y xoa xoa mồ hôi trên trán.

Thần Thư che lại đỉnh đầu chính mình, khiếp vía thốt: "Em không có việc gì...... Bằng Hiên, em tưởng đem chính mình tặng cho anh, anh sẽ tiếp nhận sao?"

Lục Bằng Hiên trầm mặc trong chốc lát, duỗi tay nhẹ nhàng lôi tay nhỏ đang che đầu của Thần Thư xuống: "Sao lại đột nhiên nói như vậy."

"Aa!" Tay Thần Thư đột nhiên bị bỏ xuống, hai cái tai thỏ trắng tinh đột nhiên từ mái tóc mềm mại màu nâu đậm dựng lên, lỗ tai kia run run lên, giống như Thần Thư thật sự mọc ra hai cái lỗ tai.

Lục Bằng Hiên yên lặng mà bị manh tới, mà Thần Thư sợ tới mức thân thể nhảy ra, từ hộp đứng lên, hai đại đoàn phì nộn nhũ thịt trước ngực cũng lung lay mà bại lộ ra. Hai tòa núi tuyết kia bị một cái dải lụa hồng nhạt ôm vòng lấy, ở chỗ cái rãnh vú sâu thẳm nhũ buộc một cái nơ con bướm, dải lụa hơi hơi bó vào ngực thịt mềm mại.

"Về sau không được mang loại đồ vật này, bộ ngực phát dục không tốt." Lục Bằng Hiên nhíu mày, nghiêm trang mà nói, duỗi tay kéo lấy nơ con bướm nhẹ nhàng rút ra, hai bên cự nhũ kiều nộn từ giữa trói buộc giải phóng ra tới, nhất thời đàn hồi tròn vo nảy nảy. Chỉ thấy tiểu đầu vú kia màu sắc nộn phấn bị buộc thành màu anh hồng, hơi hơi phát run. Nhũ thịt kiều nộn bị thít chặt tạo ra một cái vệt đỏ, ở trên da thịt trắng nõn nhìn thấy ghê người. Thần Thư tao đến một thân da tuyết đều lộ ra phấn hồng, nhất thời không biết là muốn che đầu hay là che ngực, đành phải quẫn bách mà cúi đầu nhìn mũi chân chính mình.

Thần Thư cúi đầu chỉ cho người ta xem đỉnh đầu của mình, đồng thời lại lặng lẽ dựng lỗ tai nghe động tĩnh Lục Bằng Hiên. Chỉ nghe hô hấp Lục Bằng Hiên bỗng nhiên trở nên trầm trọng, hắn vươn hai cánh tay dài hữu lực, vòng ở dưới nách Thần Thư đem y từ hộp ôm ra.

ĐAM MỸ CAO H  [1]Where stories live. Discover now