Chương 25

3.1K 114 3
                                    


Cũng khó trách người đến nổi giận. hắn vốn đặt trước trà lâu này từ ba ngày trước, nhưng chưởng quầy mắt nhỏ, nhìn mấy vị khách đều là y phục bình thường, nhưng bên hông người phu xe treo biển hiệu phủ Thái phó, trong lòng liền biết rõ đây là khách quý mà ngày bình thường muốn nịnh bợ đều nịnh bợ không được, lại ham bạc mà Thái phó trả gấp ba lần liền nhận lời, suy nghĩ lát nữa sẽ đem tiền đặt cọc của khách trả lại một chút là được.

Nghĩ đến liền đau đầu, đã nói là gian lầu này do người khác bao, lại không chịu buông tha, cứ thế đi lên.

Sau khi Hưu Đồ Liệt sững sờ nhìn Niếp Thanh Lân, mặt sáng ngời, ôm quyền thi lễ với Niếp Thanh Lân: "Tại hạ không biết trên lầu có nữ quyến, có chỗ lỗ mãng, kính xin cô nương thứ lỗi!"

Thị vệ bên cạnh Niếp Thanh Lân đã sẵn sàng bày trận địa đón quân địch nghe vậy không chịu được hét lớn: "Mắt các ngươi bị mù sao? Đừng nhục nhã công tử nhà ta!"

Hưu Đồ Liệt lại không cho là đúng, chỉ cho là thiên kim quý phủ nhà ai ham chơi, cải trang nam đi du ngoạn không muốn bị người khác nhìn thấu, liền không xoay quanh đề tài này nữa, tiến lên vài bước chuẩn bị ngồi xuống đối diện Niếp Thanh Lân.

Thị vệ bên cạnh làm sao để người không có thân phận rõ ràng này lỗ mãng tiếp cận, lập tức rút đao tập kích, không nghĩ tới mấy tráng hán sau lưng cũng không phải loại ăn chay. một lát liền bắt hết thị vệ trói rất chắc, dẫm nát dưới chân.

Trong lòng Niếp Thanh Lân cũng có chút bối rối, nhưng cảm xúc của nàng cũng không lộ ra ngoài, biết rõ hiện tại bọn đạo tặc này đến không có ý đồ gì tốt. Đầu lĩnh kia nói chuyện coi như khách khí, nếu cùng hắn đánh nhau, không biết chưởng quầy dưới lầu có thông minh nhìn tình cảnh này mà báo quan hay không.

Lần này không có trở ngại, thân thể cao lớn của Hưu Đồ Liệt ngồi xuống đối diện tiểu Hoàng đế, cười nói với Niếp Thanh Lân: "không biết cô nương ở quý phủ nào, có hôn phối chưa?"

Niếp Thanh Lân nhìn người mày rậm, mắt sâu, mũi cao, nếu không kể đến lời nói và hành động càn rỡ thô lỗ của hắn thì đây cũng là một người dị tộc anh tuấn. Dù có thể nói được tiếng Hán nhưng hơi cứng. Xem xét đến việc hắn không cùng tộc, nhưng phương thức nói chuyện lớn mật trực tiếp như vậy cũng không chống đỡ được, trì hoãn chậm rãi hỏi: "không biết tại hạ đắc tội công tử ở đâu, khiến cho công tử làm khó dễ hạ nhân?"

trên thảo nguyên nữ nhi đều lớn mật và trực tiếp, đến giờ Hưu Đồ Liệt vẫn thấy dáng vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh của tiểu nữ tử này, cùng với dáng vẻ nữ tử Trung Nguyên nhăn nhó chế nhạo mà bình thường hắn vẫn thấy, thì khác nhau một trời một vực, trong lòng không khỏi ưa thích thêm vài phần, lập tức hạ quyết tâm: Cho dù cô gái này có hôn phối rồi cũng phải băm nát phu quân của nàng, đem giai nhân đoạt đến doanh trướng của mình, giúp mình sinh con dưỡng cái!

Nghĩ vậy, liền bắt lấy bàn tay mềm mại của giai nhân: "Tiểu thư nếu trả lời trung thực, tất nhiên ta sẽ thả bọn chúng, dùng lễ đối đãi, đến quý phủ cầu hôn. Nếu như nàng không trả lời, tại hạ đành phải đường đột, mang nàng đi trước, ngày sau chịu tội với nhạc phụ nhạc mẫu vậy..."

Giấc Mộng Đế VươngWhere stories live. Discover now