Chương 50: Oan gia ngõ hẹp

297 28 0
                                    

edit+beta: míngchan

Trong căn cứ không có gà, nhưng từ sáng sớm tiếng côn trùng lẫn tiếng chim đã kêu vang.

Mọi người ngủ say như lợn chết, bị tiếng còi báo động đánh thức.

Mình mẩy ai nấy đau nhức, hoàn toàn không biết mình bò dậy bằng cách nào.

Lâm Phàm Thành ra khỏi ký túc xá, đập vào mặt là Vân Mạt đang ngáp dài.

Cậu ta không nói nên lời. Gần như bất luận thời khắc nào nhìn thấy, cô ấy cũng mang theo sự thong dong và điềm tĩnh.

"Cậu nhanh lên đi." Lâm Phàm Thành gọi to, hận không thể đẩy cô về phía trước.

Vân Mạt thấy cơ bắp mình giờ như cây gậy, cứng đến độ đi không nổi.

Huấn luyện ngày hôm qua đối với cô mà nói là quá sức.

"Không phải còn tận năm phút à?" Vân Mạt ước chừng khoảng cách, tiếp tục đi dịch từng tí một.

"Cậu ngốc thật, huấn luyện viên là sinh vật nói một đằng nghĩ một nẻo, nếu những người khác đến hết rồi mà cậu còn chưa tới, lại muốn "chạy theo vòng tròn" nữa hả?"

"Chạy theo vòng tròn?"

Không!

Lời này quá là chí mạng!

Vân Mạt nghiêm mặt lại, lời lẽ đứng đắn: "Còn không đi nhanh lên? Muốn huấn luyện viên chờ cậu hả?"

Lâm Phàm Thành:...

...

5 rưỡi, các sinh viên tập hợp tại sân huấn luyện.

Xuất hiện trong tầm mắt là rất nhiều máy móc, cộng thêm cả găng tay, không biết dùng để làm gì.

"Được rồi, bây giờ các em lên đây để kiểm tra sức mạnh!"

Huấn luyện viên Trương chỉ vào máy móc phía trước hàng, khều Vân Mạt ý bảo bắt đầu từ cô.

"Kiểm tra như thế nào ạ?" Vân Mạt nghiêng đầu hỏi.

"Đánh vào đó!"

Vân Mạt thử thăm dò đấm một phát, động tác mềm như bông, Lâm Phàm Thành đứng trong đám người vội che mặt.

Em gái này hay ghê, có cô ấy ở đây, bọn họ chỉ có cơ hội tranh giành vị trí áp chót.

Máy móc phát ra một tiếng "rầm", âm thanh nghe như đánh vào bông làm Vân Mạt có chút khó hiểu.

"Đánh lại! Dùng hết sức! Em chưa ăn cơm à?"

Huấn luyện viên Trương mắng vào tai cô, giá trị sức mạnh màn hình hiển thị còn chưa được nổi 20.

Vân Mạt đứng tư thế tiêu chuẩn, chuẩn bị chiêu thức bùng nổ nhất trong từng ấy năm học võ của mỉnh, đánh ra một đòn.

"30 điểm! Đi xuống!"

Sau đó, các bạn học khác lục tục đi lên rồi lại lục tục đi xuống.

Đại đa số đều được trên dưới 50 điểm, số ít ưu tú hơn thì được 60 điểm trở lên, nhưng gần như không một ai đột phá điểm 70!

Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi tiếng toàn Tinh TếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ