Chương 42: Leviathan trong truyền thuyết

2.8K 342 27
                                    

[ Dùng ma pháp đánh bại ma pháp!  ]

Sau khi bị Tiết Trầm đấm một phát, tú tài Khương thành thật rất nhiều, không dám tiếp tục mượn thời cơ tán gái, cậu ta khôi phục bản thể tự do, khóc sướt mướt mà nhớ lại cuộc tình ngắn ngủi cùng ngọc bích bị cướp mất, chuẩn bị tới âm ty địa phủ chờ đầu thai.

Trước khi đi còn không quên thâm tình chân thành từ biệt Dương Băng: "Cô nương, tất cả những câu chữ tại hạ nói ra vừa rồi đều xuất phát từ tận đáy lòng, có trời đất chứng giám."

"Phải không?" Vẻ mặt Dương Băng lạnh nhạt, "Vậy cậu lấy ngọc bích về tặng tôi đi."

Tú tài Khương lập tức che khuôn mặt bị đánh đến lồi lõm, chính trực nói: "Không thể được, vị huynh đài này có ơn cứu mạng với tại hạ, trao ngọc bích cho người mới phải đạo lý, xin cô nương đừng khiến tại hạ khó xử."

Dương Băng trợn trắng mắt: "Đủ rồi, cậu cút lẹ đi."

Tấn Cửu Hằng ở bên cạnh nhịn không được đỡ lời: "Chàng trai, những cô gái thế hệ này đều là người đọc sách, không dễ lừa như thời đại của cậu đâu."

Tú tài Khương: ".... Huhu."

Nhận ra Dương Băng không ăn bộ dạng này của cậu ta, tú tài Khương mới ỉu xìu mà lặn mất.

Hơi thở trên người Dương Băng khôi phục bình thường, mùi tanh tưởi bao trùm trung tâm thương mại nhiều ngày nay cũng hoàn toàn tan biến.

Giám đốc Kim thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến ngày mai đi làm không bị đám thương nhân nhục mạ, cũng có cách giải thích với cấp trên, không khỏi vô cùng cảm kích Tiết Trầm và Giản Lan Tư, thức thời chủ động thăm dò chi phí ra sân của Tiết Trầm.

Lần này quả thực Tiết Trầm không làm vì tiền, vả lại cậu cũng là con rồng có đạo nghĩa, không lên bảng giá cố định bao giờ, chỉ nói: "Mấy người tự quyết định đi."

Giám đốc Kim vô cùng kính nể, thật là một bạn học có đạo đức tốt!

Anh ta cân nhắc sự cao thượng của bạn học này, trung tâm thương mại không thể quá keo kiệt được, như thế nào cũng nên đối chiếu giá thị trường hiện này, không biết ngày thường bạn học thu phí ra sao đây nhỉ.

Lúc này Tấn Cửu Hằng thuần thục nói: "Vậy dựa theo giá cả của lần hợp tác trước nhé."

Giám đốc Kim chưa chọn được con số thích hợp, vừa nghe có tiêu chuẩn tham khảo thì lập tức tán thành: "Đúng rồi đúng rồi, không thể để đại sư thiệt thòi được... Chẳng hay lần trước ông chủ Tấn gửi bao nhiêu tiền vậy?"

Dương Băng nghe thế cũng nhìn qua, trước đó cô ấy đã chủ động muốn trả phí.

Vẻ mặt Tấn Cửu Hằng thản nhiên: "Mỗi chúng ta chi 100 vạn đi."

Dương Băng:?

Giám đốc Kim:??

Tấn Cửu Hằng lừa tiền thành công hai người khác, trong lòng tìm lại được sự cân bằng, cười ha hả với Tiết Trầm: "Bạn học Tiết, khi trở về tôi sẽ nhắn thư kí chuyển khoản cho cậu nhé."

[Edit/Hoàn][Đam Mỹ] Sau khi tốt nghiệp tôi làm Long VươngWhere stories live. Discover now