[BHTT - Edited - BETAing] Hoà...

By SeKo0713

201K 7.8K 1.2K

Tên truyện: Hoàng Hậu Tại Thượng [皇后在上] Tác giả: Minh Dã [明也] Thể loại: bách hợp, cổ đại, phi lịch sử, triều... More

Văn án
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120 - Phiên ngoại
Chương 121 - Phiên ngoại

Chương 107

4K 192 44
By SeKo0713

Nhiều ngày phải sống trong bóng tối, không có ánh sáng, nay bước ra khỏi mật lao, gặp lại ánh mặt trời chói mắt làm cho Lý Lăng Nguyệt không khỏi nhắm đôi mắt lại, nàng bị bắt uống nhuyễn cân tán, rồi sau đó lại được người đưa đi tẩm cung của Đồ Thập Mị. Dọc theo đường đi, Lý Lăng Nguyệt sinh ra vô số cảm giác thấp thỏm trong lòng, một phần là do sự sống chết không rõ ràng của Đồ Thập Mị, phần còn lại là do không biết đối mặt với Đồ Thập Mị như thế nào.

Thời điểm Lý Minh Nguyệt thấy Lý Lăng Nguyệt, Lý Lăng Nguyệt gầy đi rất nhiều, dưới lớp y bào trống rỗng, dường như một trận gió có thể thổi bay nàng ta. Xem ra, một kiếm này đâm xuống, Lý Lăng Nguyệt cũng không khá hơn là bao nhiêu. Lý Minh Nguyệt cười nhạt, một người mà quá cứng nhắc, làm cái gì cũng không thể tùy tâm sở dục* được, nàng ta không chê mệt, nhưng mình chỉ đứng nhìn mà cũng cảm thấy mệt mỏi thay. Phú quý, quyền thế, thậm chí là tình yêu rõ ràng đều dễ dàng có được như trở bàn tay, nhưng hết lần này đến lần khác, nàng ta vẫn không thể buông xuôi cái gọi là đạo nghĩa cùng trách nhiệm, nếu đã không buông xuôi được thì phải kiên định một chút, ác độc một chút, vậy mà nàng ta còn cố tình ở thời điểm mấu chốt xuống tay không được, chỉ nhìn thôi cũng làm người ta cảm thấy thật ức chế lẫn khinh bỉ. (*tùy tâm sở dục: làm điều mình muốn, không quan tâm ai hết)

Lý Minh Nguyệt vẫn đẹp không thể tả như cũ, thậm chí so với năm đó, vẻ đẹp trông còn lẳng lơ hơn mấy phần, có lẽ thói xấu đó đã ăn vào trong xương nàng, trên người cũng không lưu lại dấu vết của năm tháng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thể mê hoặc lòng người, trong triều, không ít đại thần anh tuấn có chút quan hệ không minh bạch với nàng.

"Cái dáng vẻ như ma cây này nửa điểm cũng chẳng giống Tam công chúa của chúng ta!" Lý Minh Nguyệt nói năng đầy giễu cợt.

Kỳ thật, tuy Lý Lăng Nguyệt gầy đi rất nhiều nhưng dung mạo vẫn thanh nhã như trước, khí chất trong trẻo lạnh lùng cũng không giảm đi nửa phần, khoác lên lớp y bào rộng thùng thình lại mang đến cảm giác tiên phong đạo cốt.

Mặt không chút thay đổi, Lý Lăng Nguyệt liếc mắt nhìn Lý Minh Nguyệt một cái, rồi cũng chẳng thèm để ý nữa. Một khắc vừa tiến vào, toàn bộ lực chú ý của nàng liền tập trung vào Đồ Thập Mị, người thoạt nhìn không hề tức giận nằm ở trên giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt không chút máu, trong lòng Lý Lăng Nguyệt như siết chặt, quả nhiên, nàng ấy vẫn chưa tỉnh.

"Còn luyến tiếc cái gì? Nếu luyến tiếc thì mắc chi đâm nàng? Đâm thì đâm cho dứt khoát luôn đi, đâm xong còn làm bộ đau lòng không thôi, nhìn vào chỉ khiến người ta cảm thấy thật chán ghét." Lý Minh Nguyệt chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng* này. (*bỏ đá xuống giếng: dằn mặt)

Lý Lăng Nguyệt vẫn không để ý tới Lý Minh Nguyệt, nàng không hề có ý chí đấu võ mồm với Lý Minh Nguyệt chút nào, chỉ đi từng bước đến bên giường Đồ Thập Mị, rồi quỳ ngồi bên mép giường nhìn Đồ Thập Mị.

Thái độ của Lý Lăng Nguyệt làm cho Lý Minh Nguyệt tức giận, Lý Lăng Nguyệt thật đáng hận, rõ ràng đến hoàn cảnh này rồi mà vẫn vờ làm như không có gì, thật sự là vừa thối tha vừa lụn bại, hiểm ác không thôi.

"Ngươi lo mà cầu cho nàng tỉnh lại đi. Nếu không, cháu ngươi cũng không bảo đảm cho lòng tốt của ngươi được đâu." Để chọc giận Lý Lăng Nguyệt, Lý Minh Nguyệt phải nói là hết sức dụng tâm.

"Ngươi tính làm cái gì?" Lý Lăng Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía Lý Minh Nguyệt, hiển nhiên, ở thời điểm mẫn cảm này mà Lý Minh Nguyệt lại xuất hiện trong hoàng cung hẳn là không phải chuyện tốt đẹp gì.

"Ngươi đoán xem?" Lý Minh Nguyệt tới gần Lý Lăng Nguyệt, mỉm cười, nụ cười không mang chút hảo ý nào.

Lý Lăng Nguyệt tránh khỏi Lý Minh Nguyệt đang muốn tới gần, nàng đoán không ra mục đích Lý Minh Nguyệt vào cung giờ phút này, chẳng lẽ chỉ muốn bỏ đá xuống giếng mình, nhiều năm trôi qua như vậy rồi, nàng ta vẫn không cảm thấy như vậy thật nhàm chán sao?

"Nếu có cơ hội nhiếp chính, nếm thử tư vị của quyền lực lớn nhất, ngươi nghĩ ta sẽ buông tha sao?" Lý Minh Nguyệt cười hỏi.

Trong đầu Lý Lăng Nguyệt suy nghĩ biết bao nhiêu lý do, lại một mực không ngờ tới Lý Minh Nguyệt cũng có dã tâm giống Đồ Thập Mị.

"Ngươi không có khả năng phục chúng!" Lý Lăng Nguyệt nói một cách chắc chắn. Lý Minh Nguyệt tiếng xấu đồn xa, sẽ không ai muốn ủng hộ nàng ta nhiếp chính.

"Nói vậy là không chuẩn lắm. Đại thần trung quân một lòng bảo vệ vương triều Lý thị của chúng ta có cốt khí giống như tỷ tỷ đã bị dọn sạch, không còn nhiều người nữa. Cho dù không còn nhiều người nữa, nhưng sau khi Lý Cảnh Thái chết, Đồ Thập Mị tựa như quả phụ mất con trai, không còn ai để trông cậy vào, cũng chỉ có thể trông cậy vào Thái tử Lý Trinh. Dù sao không có lời nói của Lý Cảnh Thái, Thái tử Lý Trinh nhỏ tuổi mới là người thừa kế chính thống nhất, ai nắm trong tay được Lý Trinh thì người đó sẽ nắm giữ được quyền lực. Nếu đến lúc đó mà tiếp tục để Thái hậu họ Đồ nhiếp chính, vậy không phải là tiện nghi cho Đồ thị sao? Chi bằng cứ để ta chiếm tiện nghi, đằng nào ta cũng là họ Lý mà. Tỷ tỷ, ngươi nói xem ta nói có đúng không?" Lý Lăng Nguyệt phân tích, rồi cười hỏi.

Lý Lăng Nguyệt nghe xong, sắc mặt trở nên ngưng trọng, thế lực trong hoàng cung này đúng là dưới khống chế Đồ Thập Mị, nàng ấy ở kinh thành nhiều năm như vậy, cỗ thế lực này sớm đã kết thành lưới, dày đặc chặt chẽ. Sự sống chết của hoàng đế cũng nằm trong khống chế của thế lực Đồ Thập Mị, mặc dù bề ngoài các đại thần có lòng ủng hộ Lý Cảnh Thái đi chăng nữa thì nước xa cũng không dập được lửa gần, một khi thế lực Đồ Thập Mị nhập vào Lý Minh Nguyệt, chỉ nghĩ đến hậu quả thôi là đã không chịu nổi rồi. Nếu vạn nhất Lý Cảnh Thái xảy ra chuyện gì, thì Thái tử Lý Trinh cũng là người thừa kế chính thống duy nhất, đến lúc đó Lý Minh Nguyệt như nhờ cậy thiên tử để làm chư hầu. Nếu quyền thế rơi vào tay Lý Minh Nguyệt, đó chính là họa quốc ương dân**, chuyện mà thành ra như vậy có thể coi là phương hướng te tua tơi tả nhất, còn mình, người dẫn tới chuyện đó, chẳng khác nào tội nhân thiên cổ. (*chư hầu: chỉ chung những vị vua các nước nhỏ, được thiên tử sắc phong; **họa quốc ương dân: hại nước hại dân)

"Ngươi dám tính kế như vậy, không sợ Đồ Thập Mị tỉnh lại tìm ngươi tính sổ sao?" Lý Lăng Nguyệt hỏi với giọng lạnh như băng, giờ phút này nàng hận không thể chấm dứt Lý Minh Nguyệt, nhưng do bị bắt uống nhuyễn cân tán nên hiện tại cái gì cũng không làm được, chỉ có thể nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Lý Minh Nguyệt.

"Ta không hại nàng, cũng không đoạt quyền thế của nàng, hiện tại cái gì ta cũng không làm, cùng lắm ta chỉ đưa ra một giả thiết kết quả có khả năng sẽ xảy ra mà thôi. Mà cái giả thiết kia chỉ có thể phát sinh dưới tình huống Đồ Thập Mị không hồi tỉnh. Hơn nữa, nếu nàng có tỉnh lại thì người đầu tiên nàng tính sổ phải là ngươi mới đúng. Người muốn giết nàng là ngươi, muốn đoạt quyền thế của nàng cũng là ngươi." Ngữ khí đầy gian xảo, Lý Minh Nguyệt nói. Đồ Thập Mị dù có biết tâm tư của mình thì cũng sẽ không trách tội, đằng nào thì mình ở trong cung cũng chẳng gây nguy hại gì cho nàng, ngược lại còn có thể giúp nàng ổn định thế cục trong cung, chẳng những vô tội, mà còn có công nữa!

Lý Minh Nguyệt dám cao giọng khoe khoang dĩ nhiên là để kích thích Lý Lăng Nguyệt rồi. Chỉ cần nghĩ đến tình thế có khả năng sẽ phát triển theo hướng này, Lý Lăng Nguyệt lòng như lửa đốt. Nhìn bộ dáng Lý Lăng Nguyệt ảo não khó chịu, đây chính là chuyện Lý Minh Nguyệt mong chờ nhất cho tới nay.

Lý Lăng Nguyệt bị Lý Minh Nguyệt nói trúng tim đen, sắc mặt thoắt cái trắng nhợt, không trả lời được. Đúng vậy, từ đầu đến cuối, mình là người muốn giết Đồ Thập Mị, cũng là người muốn đoạt quyền thế của nàng. Lý Lăng Nguyệt không thể không thừa nhận cái suy nghĩ toàn bộ quyền lực chắc chắn sẽ quay về tay hoàng đế Lý Cảnh Thái nếu Đồ Thập Mị bị đâm chết của mình quá đơn giản. Tính kỹ lại, rõ ràng là còn rất nhiều vấn đề, mà trong đó, Thái tử Lý Trinh là vấn đề lớn nhất. Đại thần ủng hộ hoàng đế chính thống Lý Cảnh Thái là điều tất nhiên, nhưng không chắc liệu Lý Cảnh Thái có thể sống đến ngày cầm quyền được hay không, nếu không, đến lúc đó còn có Lý Trinh thay thế lên làm thiên tử, đương nhiên là các đại thần sợ ném chuột vỡ bình*. Đây quả thực so với việc để Đồ Thập Mị tiếp tục cầm quyền tệ hơn rất nhiều. Nghĩ đến đó, Lý Lăng Nguyệt suy sụp ngồi phịch xuống đất, giống như cả người bị rút hết khí lực, mặt trắng bệch y như Đồ Thập Mị nằm trên giường. (*ném chuột vỡ bình: muốn trừ cái hại nhỏ nhưng lại gây thành những cái hại lớn)

Tình cảnh giờ khắc này giống như trong nhà có một quản gia ác độc. Quản gia ác độc này tuy rằng quyền lớn lấn cả chủ nhà nhưng rốt cuộc vẫn che chở gia nghiệp, không cho người ngoài cướp đi. Vậy mà tên chủ nhà phế vật kia chẳng những không biết ơn quản gia mà còn đuổi quản gia đi. Chủ tử gầy yếu cùng gia nghiệp khổng lồ thế nhưng lại bị bọn cường đạo nhắm vào, không có quản gia ác độc bảo vệ nữa, toàn bộ gia nghiệp bị bọn cường đạo nguy hiểm cướp sạch không còn gì.

Lý Lăng Nguyệt lòng đau như cắt, bỏ xuống phần tình cảm Đồ Thập Mị dành cho nàng cảm giác như xẻo một miếng thịt trong tâm. Cây chủy thủ cũng đã đâm xuyên lồng ngực Đồ Thập Mị rồi, dù có ra sao thì cũng không thể hối hận được nữa, vậy mà giờ đây có người lại nói cho nàng biết những việc nàng làm đều là uổng công. Vừa nghĩ tới đó, tâm Lý Lăng Nguyệt như bị một tảng đá khổng lồ đánh trúng, toàn bộ sự tự tin lẫn cố gắng của nàng sụp đổ, chỉ còn lại cõi lòng tan nát cùng thê lương...

Lý Minh Nguyệt nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của Lý Lăng Nguyệt, nàng biết mục đích của mình thành công rồi, cuối cùng nàng cũng đã khiến bao nhiêu uy phong của Lý Lăng Nguyệt diệt không còn một mống. So sánh với cái ham muốn quyền thế, cái ham muốn giẫm đạp Lý Lăng Nguyệt của Lý Minh Nguyệt mãnh liệt hơn nhiều. Lạnh lùng liếc Lý Lăng Nguyệt một cái, Lý Minh Nguyệt cao ngạo nhấc chân ly khai tẩm cung Đồ Thập Mị. Nàng đã hoàn toàn đem Lý Lăng Nguyệt đánh gục, cảm giác có một chút không thật, nhưng lại chân thật như vậy, khoảnh khắc này, trong lòng nàng có chút phức tạp, thậm chí còn cảm thấy hơi cô đơn. Nàng nghĩ, giá như năm đó Lý Lăng Nguyệt tỏ vẻ tốt bụng một ít với mình, nói chung mình cũng sẽ không đối xử với nàng ta như vậy, nhưng đời này không có giá như. Đúng vậy, nếu như Đồ Thập Mị không tỉnh lại, nàng sẽ đứng trên quyền lực tối cao, sau đó cúi đầu nhìn thiên hạ dưới chân, đặc biệt là Lý Lăng Nguyệt, chẳng qua, không biết liệu Đồ Thập Mị có chịu cho mình cơ hội không đây? Nàng không hề có cảm giác Đồ Thập Mị sẽ dễ dàng chết yểu như vậy, cũng giống như năm đó, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Đồ Thập Mị, trong ánh mắt nàng ta tràn ngập quật cường, dã tâm, cương nghị, mãi mãi không chịu thua ai.

Lý Lăng Nguyệt túc trực bên người Đồ Thập Mị suốt ngày suốt đêm, vẫn như cũ không ăn không uống, cộng thêm mấy ngày ở trong tù, nàng đã bốn năm ngày chưa ăn gì, nếu không phải có thể chất của người tập võ, thân thể sợ là đã sớm không chịu nổi nữa rồi.

Tác giả có lời muốn nói: Thập Mị mau mau tỉnh dậy đi! Vợ ngươi bị người ta khi dễ kìa...

05/08/2019_17h42

Continue Reading

You'll Also Like

687K 50.7K 87
Tên khác: Bệnh nhược thụ tại ngược văn lý đương hàm ngư Tác giả: Đường Tửu Nguyệt Tag: Hào môn thế gia, Ngọt văn, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng Tình...
7.8M 652K 154
Tác giả: Nhị Nguyệt Trúc Nhân vật chính: Yến Hạc Thanh x Lục Lẫm (Thanh lãnh quyến rũ đại mỹ nhân thụ x Trai già cấm dục bá tổng công) Tag: Hào môn t...
1.6M 145K 89
Tên: Vạn người ghét cậu ta nghĩ thông suốt rồi Tác giả: Thời Kim Nhân vật chính: Tống Vân Hồi x Tần Thư Tag: Hào môn thế gia, giới giải trí, xuyên sá...
261K 8.5K 98
Tác giả: Khủng Long Xanh Thể loại: đam mỹ, ngược lúc đầu ngọt lúc sau, có H, HE, 1x1, ABO, AxO, học đường, sống lại, có con, có cảnh cưỡng ép quan hệ...