Ông xã yêu quý: Vợ yêu chồng...

By NhiThunAn

38.8K 695 95

"An Thuần, em có dự định gì cho tương lai chưa?" "..." "Vậy... An Thuần, em có đồng ý đi chung trên một con đ... More

Chương 1: Bị bỏ thuốc.
Chương 2: 'Làm'
Chương 3: Lần đầu tiên.
Chương 4: Thư kí.
Chương 5: Đính hôn
Chương 6: Quý Bác Văn
Chương 7: Trả thù.
Chương 8: Bạn thân
Chương 9: Thiên Hà
Chương 10: To hơn?
Chương 11: Biệt thự
Chương 12: Trúng đạn
Chương 13: Nguy hiểm
Chương 14: Náo loạn ở bệnh viện
Chương 15: Bắt chước và qua cơn nguy hiểm
Chương 16: Tỉnh lại
Chương 17: Một tháng sống chung
Chương 18: Đi gặp mặt
Chương 19: Bảy người
Chương 20: Chương trình bảo mật
Chương 21: Lần đầu chơi Poker
Chương 22: Dọn đồ
Chương 23: Máu
Chương 24: Ngày nghỉ
Chương 25: Cuộc gọi bất ngờ
Chương 26: Nụ hôn trong bếp
Chương 27: Suy nghĩ
Chương 28: Virut
Chương 29: Nhĩ Gia
Chương 30: Trong USB
Chương 31: Bốn đại gia tộc
Chương 32: Hàn Tử Thần đến rồi
Chương 33: Thoả thuận
Chương 34: Khởi động
Chương 35: Đỏ mặt
Chương 36: Gấu nhỏ
Chương 37: Hợp tác
Chương 38: Tranh giành
Chương 39: Bao nuôi
Chương 40: Phong Gia
Chương 41: Kết thúc
Chương 42: Cấp cứu
Chương 43: Lời hứa
Chương 44: Thề nguyện
Chương 45: Mang thai
Chương 46: Xuất viện
Chương 47: Đua xe
Chương 48: Làm hoà
Chương 49: Ra mắt
Chương 50: Kết hôn
Chương 51: Thời gian
Chương 52: Sinh con
Chương 53: Hôn mê
Chương 54: Một năm trôi qua
Chương 55: Cuộc sống khi không có em
Chương 56: Ông cụ Hàn sảy ra chuyện
Chương 57: Khoảng thời gian trước đây
Chương 58: Tuyệt vọng
Chương 59: Thuần mà không phải là Thuần
Chương 60: An Gia xuất hiện
Chương 61: Câu chuyện về An Hạ
Chương 62: Chuyện năm xưa
Chương 63: Canada
Chương 64: Bạch Gia
Chương 65: Gặp người quen
Phỏng vấn nhỏ đêm hôm
Chương 66: Cứu người rồi trở về
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 94
Chương 95
Chương 96

Chương 93

179 4 0
By NhiThunAn

Trí nhớ của Hàn Tử Thần dừng lại sau khoảng thời gian An Thuần tỉnh lại, nhưng cô cũng không lấy nó làm lí do để bảo anh đi kiểm tra.

Cô nói: "Thần, cả nhà chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một lần xem sao được không? Em có linh cảm không hay."

"Được, nghe em."

Dưới sự sắp xếp của Hàn Tử Thần, thời gian mọi người chờ đợi và khám không lâu lắm.

An Thuần cũng chỉ hoàn thành lời hứa đến đây thôi, cô không thông báo cho An Nguyệt nơi kiểm tra vì cô không có cách liên lạc, cũng có thể là cô không muốn.

Sau đó cả nhà đi ăn lẩu hải sản.

An Thuần cũng không phải là một người có tâm hồn ăn uống hay yêu cầu món ăn phải quá cao siêu, cô chỉ cần mùi vị của nó không quá nồng là được.

Hàn Tử Thần thì hầu như anh không quan tâm lắm đến vấn đề ăn gì.

An Thiên và An Hiên vẫn còn nhỏ nên chưa thể tự ý chọn món ăn, cuối cùng An Thuần vẫn là gọi gần hết cái thực đơn lên.

Một phần cô không đoán được Hàn Tử Thần thích ăn gì vì thường cô nấu món gì là anh ăn món đấy, cũng chưa thấy anh từng bị dị ứng món gì.

Phần khác chắc là vì cô nghĩ chả mấy khi ra ngoài ăn, thế là bản năng con gái trổi dậy, khi nhận ra thì đã gọi quá nhiều rồi. Nhưng không sao, cô đoán bằng này cũng không tốn bao nhiêu đâu nhỉ.

Một đống đồ hải sản được đưa ra, An Thuần cuối cùng cũng hiểu thế nào là nhiều rồi.

Cuối cùng thì cũng không thể nào ăn hết được chỗ đấy.

Sau đó Hàn Tử Thần lần đầu tiên đưa cả nhà đi khu vui chơi một lần.

Tất nhiên là không có cái tình tiết bá đạo như trong tiểu thuyết là anh bao trọn cả khu vui chơi, Hàn Tử Thần nói để hai đứa con gặp nhiều người mới có thể rèn luyện được tính cách của chúng.

Hôm nay không phải ngày nghỉ, càng không phải ngày lễ nên khu vui chơi cũng không đông lắm, ít nhất muốn chơi gì thì cũng không phải xếp hàng.

Vừa mới bước vào cổng, ánh mắt của An Hiên đã loé sáng rồi dắt An Thuần chạy nhanh về phía trước.

"Mami... mình chơi cái đó đi, cái kia nữa, cài này nữa...." An Hiên háo hức đến nổi chỉ lung tung khắp nơi, với sức lực của nhóc thì không thể nào kéo nổi An Thuần đi được nên nhìn khung cảnh trông rất buồn cười.

An Thuần nắm lấy tay An Hiên khẽ bắt nhóc lại, "Được, con muốn chơi gì thì chơi cái đó, chơi chán thì đổi trò khác. Được không?"

"Vâng..." An Hiên gật gật đầu rồi chạy lại trò chơi gần đó nhất.

An Thuần nhìn bóng lưng của An Hiên một lúc rồi cúi xuống nhìn An Thiên đang nắm vạt áo mình, trong ánh mắt của cậu nhóc tràn đầy tia sáng lấp lánh ngưỡng mộ nhưng không hiểu sao cậu nhóc lại chưa rời đi.

"Sao vậy?" An Thuần cúi xuống đối mặt với An Thiên.

"Papa dặn, là con trai phải biết kiềm chế cảm xúc của mình. Mami yên tâm, con không chơi cũng không sao." An Thiên đứng rất kiên cường nhưng ánh mắt của nhóc vẫn đang hướng về An Hiên đang chơi vui vẻ ở đó.

An Thuần nhìn theo rồi suy nghĩ một lúc, "Con muốn mạnh mẽ để bảo vệ mami và em gái đúng không?"

"Vâng." Mắt An Thiên đã chuyển hướng về phía cô.

"Vậy trong lúc chơi con có thể theo dõi em gái được không? Papa và mami không thể cùng chơi với các con được."

"Vâng, con biết rồi." An Thiên đưa ánh mắt ngưỡng mộ An Thuần rồi chạy vào tham gia cùng An Hiên, dù sao cậu nhóc vẫn mới chỉ là cậu nhóc mà thôi.

An Thuần nhìn về phía hai đứa đang chơi vui vẻ, lát sau cô mới đứng dậy đối diện với Hàn Tử Thần.

"Anh quản nghiêm quá, hai đứa còn nhỏ mà."

"Lỗi tại anh." Hàn Tử Thần ôm An Thuần vào lòng rồi hôn nhẹ lên trán cô, "Có thời gian sẽ đến đây thường xuyên hơn."

"Anh đến đây bao giờ chưa?"

"Theo anh nhớ là chưa."

"Em cũng vậy. Vậy nói đây là nơi kỉ niệm đầu tiên của gia đình mình rồi." An Thuần ló mặt ra nhìn phản ứng của anh.

"Ừm." Hàn Tử Thần thả cô ra rồi nắm tay cô tiến lại gần nơi mà An Thiên và An Hiên đang chơi.

"Papa, mami, chúng ta đổi trò khác đi." Hai đứa nhóc nhảy xuống khỏi đu quay rồi dắt An Thuần và Hàn Tử Thần đến chỗ khác.

Đó là lần đầu tiên hai đứa nhóc chơi vui vẻ đến như vậy.

Lúc ra về thì trời đã tối muộn, An Hiên thì nằm gục trên lưng Hàn Tử Thần thoải mái mà ngủ, An Thiên thì giữa đường ngáp dài liên tục, vẻ giả bộ mạnh mẽ trước đây đã được giảm bớt.

Vừa về đến nhà là hai đứa ngủ ngục trên giường luôn, An Thuần cẩn thận đắp chăn rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài.

Vừa tiến vào phòng bếp đã thấy Hàn Tử Thần đanh cắm nước nóng pha cafe.

"Tối rồi đừng uống cafe, không tốt đâu. Để em hâm lại sữa cho anh."

"Ừm."

An Thuần linh hoạt lấy từng dụng cụ ra, chả mấy chốc đã pha xong hai cốc sữa. Một cốc cô tu một hơi hết sạch, cốc còn lại cô đưa đến trước mặt Hàn Tử Thần.

Hàn Tử Thần nhìn nhằm chằm vào cốc sữa rồi cuối cùng đưa lên uống vài ngụm, sau đó không biết thế nào lại đột nhiên hôn An Thuần.

Hai người tráo lưỡi một hồi, một chút sữa còn đọng lại theo yết hầu An Thuần chảy xuống.

Thấy Hàn Tử Thần có xu hướng hôn dọc theo dòng chảy của sữa, An Thuần ngăn lại, "Em muốn đi tắm."

"Được." Hàn Tử Thần bế xốc cô lên rồi chạy thẳng lên phòng, cánh của phòng được anh thô bạo mở ra và đóng vào, không quên khoá lại để đề phòng có người phá đám.

Anh đặt An Thuần nhẹ nhàng xuống sàn rồi lại cởi quần áo của cô ra. Tiếng xả nước kèm theo khói bốc lên từ bồn tắm khiến khung cảnh càng trở nên ám muội.

An Thuần được Hàn Tử Thần tắm một cách rất tỉ mỉ, anh đã làm việc này hàng năm trời để chờ ngày cô tỉnh lại.

"Thật may vì anh đã không bỏ cuộc." Hàn Tử Thần tựa vào ngực cô rồi thở dốc.

"Em biết." An Thuần quàng tay lên cổ anh, cô không ngại mà ôm anh càng chặt hơn, cô cảm nhận được hơi ấm của người đàn ông trước mặt mình.

Hàn Tử Thần giữ tư thế đó rất lâu, đến khi An Thuần nghĩ anh sẽ làm gì tiếp theo thì anh lại đứng dậy, cẩn thận lau người cho cô rồi bế cô lên giường, bản thân thì lại vào trong đó tắm nước lạnh.

Thấy không ổn, An Thuần lên tiếng, "Thần, anh sao vậy? Người anh nóng hơn bình thường."

Một lúc sau, Hàn Tử Thần choàng khăn tắm dưới thân rồi bước ra liền chui vào trong lòng An Thuần lần nữa.

"Cua biển, sò huyết, hàu, bào ngư..." Anh lẩm bẩm một hồi.

An Thuần phải mất một lúc mới hiểu anh nói gì, cô liền đỏ mặt.

"Em xin lỗi, em cũng không nghĩ tới chuyện đó! Tại em thấy ngon nên." An Thuần lúng túng càng ngọ ngoạy lung tung.

"Không sao, em ở yên là được."

"Vâng." Vừa nói xong chân của An Thuần lại không cẩn thận quệt qua cậu nhỏ dưới thân anh.

Hơi nóng của Hàn Tử Thần nhỏ, làn da mềm mịn của An Thuần. Cả hai người đều cảm nhận được đối phương nhưng lại không ai lên tiếng.

An Thuần nuốt nước bọt rồi lên tiếng, "Cái đó, em nghĩ là em giúp anh được."

"Không sao. Em vừa tỉnh lại, không nên vận động nhiều."

"Nhưng anh tắm nước lạnh không được đúng không? Có khó chịu lắm không?"

"Anh nhịn được." Tiếng thở đều của Hàn Tử Thần phả vào ngực cô khiến An Thuần có chút nhột

"Nếu một lần em nghĩ là ổn thôi!"

"..." Hàn Tử Thần không trả lời lại, đến khi An Thuần nghĩ anh đã ngủ thì Hàn Tử Thần chợt chống tay dậy, phút chốc đã nằm trên cô.

"Khó chịu thì bảo anh."

"Vâng."

Đúng như lời hứa, Hàn Tử Thần làm đúng một lần.

Nhưng dường như An Thuần có chút coi nhẹ một lần của anh rồi, cũng may là cô chưa đến mức ngất đi trước khi Hàn Tử Thần xuất ra.

Nhưng trước khi Hàn Tử Thần rút thứ đó ra ngoài thì cô đã thiếp đi rồi.

Continue Reading

You'll Also Like

3.9M 375K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...
186K 6K 28
~~• SẮC HOA ANH ĐÀO •~~ ✍️ Tác giả: Đào Tửu Thất 🌈 Converter: vespertine 🎀 Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (25 chương) 🌀 Ngày đào: 8.4.2021 🌸 Edit...
1.3K 143 27
Halo~~~ Lần đầu ta edit truyện hiện đại nên có gì sai sót mong mong người bỏ qua. Tên khác: Nữ vương tàn nhẫn (truyện tranh) Bookcover by Leila from...
18.2K 547 28
Văn án: Hai mươi lăm tuổi, Chu Kỳ Văn đã không còn ngây thơ lãng mãn, từng có một lần hôn nhân, cũng đã mất đi ước mơ về tình yêu. Duy nhấ...