(P1) Tổng tài hỏi vợ: Bánh ba...

Por AuDuongThuTrang

2.6M 55.7K 1.1K

Truyện này ta thấy hay nên edit lại và đăng cho mọi người đọc ấy =)))) Hay thì thả sao vàng cho ta nhaaaa ^^ ... Más

Văn án
Chương 1: Bắt gian tại giường
Chương 2: Tay trắng ra đi
Chương 3: Biết được sự thật
Chương 4: Dẫn con quay về
Chương 5: Oán hận lần nữa
Chương 6: Con trai thiên tài
Chương 7: Gặp lại Thẩm Quân Dao
Chương 8: Cậu nhóc đau lòng
Chương 9: Người giàu có nhất
Chương 10: Giới thiệu mami
Chương 11: Tiểu bảo bối vui vẻ
Chương 12: Sơ yếu lí lịch của mami
Chương 13: Thời đại dùng mặt để sống
Chương 14: Cuối cùng cũng gặp nhau
Chương 15: Nhận baba
Chương 16: Cung Dạ Tiêu quan tâm
Chương 17: Bị dọa khiếp sợ
Chương 18: Có kết quả báo cáo
Chương 19: Xem qua một lần rồi vứt
Chương 20: Con của anh
Chương 21: Baba tìm đến tận cửa
Chương 22: Baba bế đi
Chương 23: Trình Ly Nguyệt bị dọa đến phát điên
Chương 24: Giới thiệu ba
Chương 25: Ngoan nào, theo mẹ về nhà
Chương 26: Con là của tôi
Chương 27: Theo anh ta về nhà
Chương 28: Thẩm Quân Dao gây khó dễ
Chương 29: Bị xúc phạm
Chương 30: Cách làm bẽ mặt
Chương 31: Cậu nhóc ngủ say
Chương 32: Người đàn ông khốn nạn
Chương 33: Tha lỗi cho cô ấy
Chương 34: Baba mami ngủ
Chương 35: Cô ấy đồng ý rồi
Chương 36: Cha con tương tác
Chương 37: Bị khích trúng rồi
Chương 38: Không có gì để xem
Chương 39: Bắt buộc phải ngủ chung
Chương 40: Sự giàu có của anh
Chương 41: Lái xe của anh ta
Chương 42: Người đàn ông đó phát rồ
Chương 43: Gặp phải đàn ông đê tiện
Chương 44: Người đàn ông đó chất vấn
Chương 45: Nhịp tim tăng nhanh
Chương 46: Muốn nổi điên mà
Chương 47: Ước pháp tam chương
Chương 48: Sự hấp dẫn của đàn ông
Chương 49: Bí mật lớn kinh thiên
Chương 50: Không mời mà đến
Chương 51: Một nhà ba người
Chương 52: Thói quen khi ngủ
Chương 53: Sóng gió vì đồ ngủ
Chương 54: Mất ngủ vì cô
Chương 55: Vấn đề giáo dục
Chương 56: Tuyệt đối không chạm vào em
Chương 57: Về nhà họ Cung
Chương 58: Quyết định của ông Cung
Chương 59: Đàn ông đi cùng
Chương 60: Anh nghiễm nhiên xuất hiện
Chương 61: Bị anh ta quấy rầy
Chương 62: Bị ức hiếp
Chương 63: Cô muốn con trai
Chương 64: Đòi công cô
Chương 65: Em dám gả thì tôi dám cưới
Chương 66: Anh tỏ thái độ rồi
Chương 67: Lời cảnh cáo của anh
Chương 68: Gia đình mà anh gây dựng
Chương 69: Chung sống hòa thuận
Chương 70: Bị sàm sỡ
Chương 71: Khát khô cổ
Chương 72: Trình Ly Nguyệt gặp phiền phức
Chương 73: Người nhà họ Cung
Chương 74: Tin tưởng anh
Chương 75: Nhờ anh ấy
Chương 76: Sự quan tâm của anh
Chương 77: Tiền bạc dư thừa
Chương 78: Anh đang chống lưng cho cô
Chương 79: Hòa thuận
Chương 80: Sự dịu dàng của anh
Chương 81: Được anh chăm sóc
Chương 82: Bị anh gài hàng
Chương 83: Bị anh nắm thóp
Chương 84: Thẩm Quân Dao lập mưu
Chương 85: Thẩm Quân Dao khoe khoang
Chương 86: Anh lại bất ngờ xuất hiện
Chương 87: Cứu cô
Chương 88: Vẽ môt bức tranh ... giá một trăm ngàn tệ
Chương 89: Người đàn bà chỉ biết đến tiền
Chương 90: Không được chủ động hôn
Chương 91: Làm thần hộ mệnh của cô
Chương 92: Gã cặn bã tìm tới công ty
Chương 93: Sự miệt thị của đế vương
Chương 94: Cô mời
Chương 95: Hôn, đừng quên nhé
Chương 96: Người đàn ông khó chiều
Chương 97: Baba và Mami ngủ cùng nhau
Chương 98: Người mẹ chuẩn mực
Chương 99: Baba sẽ chăm lo cho mẹ
Chương 100: Lại về nhà họ Cung
Chương 101: Cô rất tùy tiện
Chương 102: Tức giân mà còn tặng hoa
Chương 103: Dám làm hỏng hoa của cô
Chương 104: Cô ấy đánh nhau rồi
Chương 105: Mami bị thương rồi
Chương 106: Anh ấy lo lắng
Chương 107: Bạn trai của cô đẹp trai thật
Chương 108: Anh ra mặt thay cô
Chương 109: Cung Dạ Tiêu tìm đến tận cửa
Chương 110: Lục Nhã Tình khiếp sợ
Chương 111: Một bó hoa dấy lên cuộc chiến
Chương 112: Anh đến bù một bó hoa
Chương 113: Sự thúc ép của anh
Chương 114: Anh đổ bệnh rồi
Chương 115: Suy nghĩ thay cho cô
Chương 116: Lục Nhã Tình xin lỗi
Chương 117: Vẫn thỏa hiệp
Chương 118: Có chút tan vỡ ảo tưởng
Chương 119: Sinh nhật anh
Chương 120: Bù quà sinh nhật
Chương 121: Lại chọc giận cô rồi
Chương 122: Nguyên nhân vì con trai
Chương 123: Trù tính sau lưng
Chương 124: Bí mật trong tay Lục Tuấn Hiên
Chương 125: Gặp nhau ở nhà hàng
Chương 126: Trình Ly Nguyệt phẫn nộ
Chương 127: Cung Dạ Tiêu gặp mặt bạn
Chương 128: Sự bá đạo của anh
Chương 129: Người đàn ông mà Cung Muội Muội thấy sợ
Chương 130: Nhận ba nuôi
Chương 131: Nhờ anh giúp đỡ
Chương 132: Đi chọn quà
Chương 133: Cung Muội Muội ngượng ngùng
Chương 134: Cung Dạ Tiêu trở về rồi
Chương 135: Sự giúp đỡ của anh
Chương 136: Cách tặng quà của anh
Chương 137: Mục tiêu nghi ngờ
Chương 138: Anh đến cướp người
Chương 139: Làm bạn dự tiệc của anh
Chương 140: Anh sẽ giúp cô
Chương 141: Món quà tạ lễ mà hắn muốn
Chương 142: Bị quấy rầy
Chương 143: Thằng bé cản đường
Chương 144: Giao dịch thành công
Chương 145: Thẩm Quân Dao mất mặt
Chương 146: Tặng quần sịp
Chương 147: Cung lão gia lo việc
Chương 148: Trước tiên không đụng vào em
Chương 149: Hôn môi rồi sao?
Chương 150: Trình Ly Nguyệt bị sỉ nhục
Chương 151: Không biết điểm dừng
Chương 152: Cung Dạ Tiêu nổi giận
Chương 153: Nhà họ Thẩm xin lỗi
Chương 154: Trình Ly Nguyệt không đồng ý
Chương 155: Thẩm gia luống cuống
Chương 156: Lục Tuấn Hiên ra mặt xin lỗi
Chương 157: Mời hắn ăn cơm trưa
Chương 158: Tiểu thư nhà họ Hoắc
Chương 159: Sắp xếp để gặp mặt
Chương 160: Nụ hôn sớm chúc ngủ ngon
Chương 161: Tiệc sinh nhật tập đoàn
Chương 162: Đáng ghét cực điểm
Chương 163: Không có phần của cô
Chương 164: Cần bồi bổ
Chương 165: Cậu nhóc đòi mẹ
Chương 166: Daddy tha tội
Chương 167: Đón cô đến buổi tiệc
Chương 168: Hắn thật bá đạo
Chương 169: Cung Muội Muội gặp Dạ Lương Thành
Chương 170: Hoắc Yên Nhiên xuất hiện
Chương 171: Đàn ông ghen
Chương 172: Cô không để tâm
Chương 173 : Cô thương hắn
Chương 174 : Uống say
Chương 175: Sự lúng túng của Cung Muội Muội
Chương 176: Trình Ly Nguyệt say rồi
Chương 177: Cung Muội Muội hoảng hốt
Chương 178: Ôm chặt lấy hắn không buông tay
Chương 179: Đều đã ngủ một đêm
Chương 180: Tin tức lan truyền trên mạng
Chương 181: Sự quan tâm của hắn.
Chương 182: Cầu xin Dạ Lương Thành
Chương 183: Thích hắn rồi sao?
Chương 184: Dạ Lương Thành tỏ tình
Chương 185: Tin tức lan truyền trên mạng
Chương 186: Sự lạnh nhạt của Cung Dạ Tiêu
Chương 187: Cô quan trọng hơn
Chương 188: Hắn còn gấp gáp hơn cả cô
Chương 189: Lục Tuấn Hiên hối hận
Chương 190: Sức hút vô hạn của Dạ Lương Thành
Chương 191: Cô hận mẹ
Chương 192: Quyết định của Dạ Lương Thành
Chương 193: Phút giây ngọt ngào
Chương 194: Bữa tối ở nhà họ Cung
Chương 195: Bữa tối thứ hai tại Cung gia
Chương 196: Trí thông minh bằng thằng nhóc mười tuổi
Chương 198+199+200

Chương 197: Không thích

7.5K 167 20
Por AuDuongThuTrang


"Là ý của Tiểu Trạch, muốn con ở nhà chăm sóc cô ấy. Hơn nữa nếu thẳng bé biết con đối với mẹ nó máu lạnh vô tình, e rằng thằng bé cũng không cần con nữa." Cung Dạ Tiêu lập tức lấy con trai làm bia đỡ đạn.

Chiêu này quả thực có Ích, Cung lão gia thở dài: "Tâm tư thẳng bé này thật mẫn cảm."

Lúc này, Hoắc Yên Nhiên cười tiến vào: "Ông ơi, bữa tối chuẩn bị xong rồi ạ, có thể vào mâm được rồi."

Nói xong cô có chút kinh ngạc: "Ấy, Tiểu Trạch đâu?"

"Đi tìm Shiba rồi."

"Để tôi đi tìm thằng bé." Hoắc Yên Nhiên muốn tiếp xúc riêng cùng thẳng bé, như vậy dễ lấy được cảm tình từ nó.

Cung Dạ Tiêu cũng không đi theo. Hắn cũng hoàn toàn không có gì phải lo lắng, con trai vô cùng phản cảm với những người phụ nữ tiếp cận cha nó.

Thẳng bé đang chơi cùng với Shiba trên bãi cỏ, không chịu vào trong nhà. Thằng bé đương nhiên không thích ở cùng với người lớn. Ở bên cạnh Shiba nó mới cảm thấy vui vẻ.

"Tiểu Trạch, ăn cơm thôi!" Hoắc Yên Nhiên cười, tiến lại gần nó.

"Shiba, chúng ta đi thôi! Đi ăn cơm nào." Thằng bé gọi Shiba.

Lúc thằng bé tiến sát gần, Hoắc Yên Nhiên cười, đưa tay ra: "Nào, để cô nắm tay con."

Thằng bé lắc đầu, thân ảnh nhỏ bé cùng Shiba chạy như bay về hướng phòng ăn. Giống như một cuộc thi marathon, Hoắc Yên Nhiên mệt tới mức không thể thở ra hơi. Thằng bé này là thằng nhóc bướng bỉnh nhất mà cô từng gặp.

Trên bàn ăn, thằng nhóc lại rửa tay thêm một lần nữa rồi đến ngồi cạnh Cung Dạ Tiêu, Shiba nằm dưới đất ngay chỗ thằng bé, thưởng thức đồ ăn của nó.

Hoắc Yên Nhiên ngồi ở đối diện, cô đang nhìn hai cha con giống nhau như hai giọt nước kia. Trong đầu cô bất giác nghĩ, đợi cô và Cung Dạ Tiêu kết hôn, con của bọn họ sẽ như thế nào? Lẽ nào cũng giống hệt như Cung Dạ Tiêu sao? Còn nữa, cũng thông minh như vậy đi!

Cung lão gia gắp một miếng xương sườn để vào bát thẳng bé: "Tiểu Trạch, con ăn nhiều một chút, con gầy quá."

"Dạ! Con cảm ơn cụ. Con muốn giống daddy, vừa cao vừa khỏe khoắn." Thằng bé gắp miếng xương lên gặm.

Ở bên cạnh, Cung Dạ Tiêu nhìn thẳng nhóc với ánh mắt đầy âu yếm.

Hoắc Yên Nhiên ngồi đối diện cũng mỉm cười nhìn. Cung Dạ Tiêu đổi với thằng bé đầy tình thương của một người cha dành cho con, khiến cô ta cảm thấy chướng mắt, nhưng vẫn cố cười hiền dịu chiều chuộng.

Thẳng bé lập tức mở to mắt nhìn miếng thịt thỏ trong bát: "Là thịt thỏ sao?" Nói xong, đôi mắt to tròn ầng ậng nước: "Con không ăn...con không ăn thịt thỏ...tại sao lại giết thịt thỏ ăn chứ."

Cung lão gia lập tức nhìn ra thằng bé sắp khóc, liền lập tức nói với quản gia: "Quản gia, đem món này đi đi! Tiểu Trạch sợ, lần sau không được làm món này nữa."

"Vâng, lão gia." Quản gia vội vàng mang đi.

Khuôn mặt Hoắc Yên Nhiên vô cùng lúng túng, cô lúc đó không biết rằng đây là thịt thỏ, mà là hỏi người giúp việc, cho nên nghe nói Tiểu Trạch muốn cao, cô liền cho rằng thịt thỏ có rất nhiều dinh dưỡng, thẳng bé nhất định sẽ thích, ai biết rằng lại dọa thằng bé.

Mà cô cũng có thể nhìn ra tình yêu thương của Cung lão gia đối với chắt của mình. Bởi vì thằng nhóc không thích ăn thịt thỏ mà nhà họ Cung về sau không được ăn thịt thỏ nữa.

Cung Dạ Tiêu cổ nhịn cười, hướng thằng bé nói: "Không ăn thì không ăn, khóc cái gì chứ?"

Thằng bé chớp chớp đôi mắt đỏ hồng, không khóc nữa.

"Đừng trách thằng bé, nó còn nhỏ, rất có tình yêu thương với động vật." Hoắc Yên Nhiên nói đỡ cho thằng bé.

"Được rồi được rồi, không khóc nữa, sau này chúng ta không ăn thịt thỏ nữa, con mau ăn cơm đi." Cung lao gia dỗ dành nói.

Thằng bé khịt khịt mũi ăn cơm tiếp, Hoắc Yên Nhiên không dám gắp đồ cho thằng bé nữa, sợ lại xảy ra chuyện. Cô cho rằng tối nay dễ dàng lấy lòng được thẳng bé, nào ngờ người tính không bằng trời tính.

Trong căn hộ của Cung Dạ Tiêu, Trình Ly Nguyệt đang nhìn đống đồ ăn Nhan Dương đem đến, nhưng cô không có khẩu vị, thậm chí còn chẳng thèm động đũa.Trong đầu óc cô bây giờ toàn là cảnh tượng Cung Dạ Tiêu, Hoắc Yên Nhiên cùng thằng bé ở nhà họ Cung. Trái tim cô ngột ngạt, đau đớn, cả người thở không ra hơi.Đã tám giờ rồi, cha con họ lúc nào mới về?

Tầm tám giờ, Cung Dạ Tiêu bế thằng nhóc từ biệt Cung lão gia, bởi vì thằng bé ăn cơm xong liền lập tức đòi về nhà, hắn liền vịn vào cớ này mà cáo biệt.

Hoắc Yên Nhiên tiễn hai người họ ra đến cửa, vẫn tay với thằng bé: "Tiểu Trạch, tạm biệt."

Nghe thấy tiếng xe rời khỏi, Hoắc Yên Nhiên quay đầu, có chút mất mát. Cô nhìn Cung lão gia, tự trách bản thân: "Ông, tối nay con đã làm ông thất vọng rồi."

Cung lão gia khuyên nhủ: "Không có, con làm rất tốt. Con và Tiểu Trạch vẫn cần phải bồi đắp tình cảm.Sau này gặp nhau nhiều một chút, nói chuyện nhiều một chút là được."

'Dạ!Con sẽ cố gắng. Con sẽ cùng Tiểu Trạch nói chuyện, ông yên tâm." Hoắc Yên Nhiên cam đoan.

"Được, muộn rồi, con cũng về nghỉ ngơi đi."

"Vâng, tạm biệt ông." Hoắc Yên Nhiên cười một tiếng, xách túi ra khỏi cửa. Sau khi ra khỏi cửa, nụ cười của cô trầm xuống, củi đầu ủ rũ. Biểu hiện của cô ngày hôm nay cũng khiến bản thân vô cùng thất vọng.

Cô nghĩ, Tiểu Trạch bài xích và làm khó dễ cô có phải là đã được thông qua sự dạy dỗ rồi không? Mà người đằng sau thằng bé là Trình Ly Nguyệt.

Khả năng này rất cao, một đứa bé ba tuổi thì hiểu cái gì chứ? Nhất định là sau lưng nó có người dạy, điều này khiến Hoắc Yên Nhiên nảy sinh lòng thù địch với Trình Ly Nguyệt.

Trong trái tim cô, Trình Ly Nguyệt là một người phụ nữ tâm cơ thâm trầm, tâm tư độc ác, con trai do cô dạy dỗ nhất định chẳng ra sao.

Sau này, nếu như cô thực sự cùng Cung Dạ Tiêu kết hôn, nhất định phải nhanh chóng sinh con, dành lại được tình yêu thương của Cung lão gia và Cung Dạ Tiêu, đem sự sủng ái thằng bé này cướp đi hết. Nếu không thằng bé này quá được sủng ái rồi, tương lai tập đoàn Cung Thị sẽ rơi vào tay nó mất.

Trên xe, Cung Dạ Tiêu nhìn thằng bé ngồi cạnh đang nghịch đồ chơi, hỏi: "Con trai, hôm nay con làm sao vậy? Con không thích cô Hoắc sao?"

Thằng bé trả lời vô cùng thằng thắn: "Không thích."

"Vì sao?" Cung Dạ Tiêu híp mí hỏi.

Thằng bé ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: "Không biết."

Thằng bé vẫn không biết cách nói trực giác, nhưng mà cậu nhóc không thích Hoắc Yên Nhiên.

Cung Dạ Tiêu cong môi cười: "Về sau, con không thích người khác cũng được, nhưng không được vô lễ."

" Con biết rồi," Thằng bé gật gật đầu, thằng bé về sau sẽ không thích cô Hoắc kia một cách lịch sự.

===

End chương 197

Seguir leyendo

También te gustarán

292K 21.4K 117
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
101K 2.1K 45
Đây là câu chuyện về một hủ nữ sau khi bị một tiểu tam cướp hôn, bị coi thường, cô đi tìm kiếm một đêm tình, kết quả bị một con sói bụng dạ đen tối n...
492K 15.5K 62
Anh hỏi một cách khó hiểu: Anh có nhà, có xe, có tài, có mạo, có chỗ nào không tốt? Cô trả lời: Những ưu điểm này của đàn ông đều hấp dẫn kẻ thứ ba...