Dịu Dàng Yêu Em (part 2)

Door XuLanXi

236K 2.9K 106

Câu chuyện tiếp nối phần 1 Meer

Chương 205: Để cô bé lại rồi tao sẽ tha cho mày
Chương 206: Mộc Duệ Thần không có vị hôn thê
Chương 207: Cô muốn tới để ra vẻ sao
Chương 208: Cô muốn tôi ?
Chương 209: Tôi đã tự tay giết con của anh
Chương 210: Sợ hãi
Chương 212: Anh không cho phép em chết
Chương 213: Hai năm sau
Chương 214: Mạnh Á Xuyên
Chương 215: Em có nhớ anh không ?
Chương 216: Ngải Ái, cô là y tá à ?
Chương 217: Sao anh biết tên tôi
Chương 218: Rốt cuộc anh...là ai ?
Chương 219: Trợ lý Tổng giám đốc
Chương 220: Tôi là...người đàn ông của cô
Chương 221: Anh là tên biến thái trong thang máy
Chương 222: Cô vẫn ngu ngốc như trước
Chương 223: Đúng là...tác phong của bé con
Chương 224: Anh nhớ em
Chương 225: Chữa bệnh
Chương 226: Nói được làm được
Chương 227: Tôi...làm sao thế này?
Chương 228: Bé con chính là cô, Ngải Ái
Chương 229: Tôi không phải bé con
Chương 230: Anh ta không cố tình làm khó tôi
Chương 231: Ngố tàu
Chương 232: Tổng giám đốc là gay
Chương 233: Tôi không cố ý
Chương 234: Làm tình nhân của tôi
Chương 235: Tôi chỉ nghe lời anh mà thôi
Chương 236: Bạn trai của cô là tôi
Chương 237: Anh cố ý
Chương 238: Đừng lo bé con
Chương 239: Điên cuồng
Chương 240: Vì em, anh nhất định phải thành công
Chương 241: Tôi muốn gặp chị Tiểu Ái
Chương 242: Bé con, em luôn vô tình như vậy
Chương 243: Ngọt ngào
Chương 244: Tôi sẽ chịu trách nhiệm
Chương 245: Từ chối
Chương 246: Thanh Dạ
Chương 247: Khắc tinh của Mộc thiếu gia
Chương 248: Ngoại truyện thời thơ ấu của Ngải Ái
Chương 249: Những người quen
Chương 250: Khởi hành
Chương 251: Đính hôn
Chương 252: Mục đích
Chương 253: Đột nhập
Chương 254: Dị biến
Chương 255: Tranh sơn dầu
Chương 256: Anh không sao
Chương 257: Đối đầu với Mộc Thận
Chương 258: Ván bài lật ngửa
Chương 259: Tôi sẽ không để Mộc gia bị huỷ trong tay tôi
Chương 260: Bắc Minh Hàn
Chương 261: Hải chiến (1)
Chương 262: Hải chiến (2)
Chương cuối
Ngoại truyện 1: Thanh Dạ, bình tĩnh lại
Ngoại truyện 2: Kế hoạch của Tổng giám đốc Mộc
Ngoại truyện đêm giáng sinh

Chương 211: Đúng là bé con sao ?

4.1K 54 1
Door XuLanXi

Những người đó nói tiếng Nhật. Hàng lông mày của Mộc Dịch Triệt nhíu lại, ánh mắt khinh thường, trả lời bằng tiếng Nhật:

"Tưởng ai hóa ra là ngài Yamaguchi mời tôi tới làm khách... Nhưng tôi với các người vốn không quen không biết, không thể đi với các người mà không có lý do".

"Anh Mộc, Reiko và Yuko là người của anh đại chúng tôi, chắc chắn anh là người có liên quan đến cái chết đột ngột trên giường của họ".

Ánh mắt Mộc Dịch Triệt tối sầm lại. Anh là người hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất và luôn giỏi ngụy trang.

Nhưng rốt cuộc ai là người đã điều tra ra anh và cung cấp tin tức cho Yamaguchi.

Là ai...

"Anh Mộc". Đối phương nhắc nhở. "Anh đại của chúng tôi là người thiếu kiên nhẫn, chỉ cần anh cung cấp tin tức người đã thuê anh tôi đảm bảo anh đại sẽ không đụng tới anh và Mộc gia".

Tình thế lúc này anh chỉ muốn bé con có thể thoát được.

Mộc Dịch Triệt ngẩng đầu lên cười.

"Ngài Yamahuchi muốn cho mời tôi thì chỉ cần báo một tiếng không nhất thiết phải đưa đón nồng nhiệt như thế này. Tôi đây rất lấy làm vinh dự".

Anh bước chân lại gần người đối diện.

Khi đến trước mặt người đó, anh thấy mặt gã ta xuất hiện nụ cười quỷ dị, hơi ngẩng đầu lên.

Mộc Dịch Triệt nhất thời cảm nhận được không khí có mùi hương rất lạ, chân anh sau đó bị khụy xuống.

Bịch. Hai chân anh mềm nhĩn rồi ngã bịch xuống đất, trừng mắt bằng ý chí cuối cùng còn sót lại.

"Tổ chức lớn đến vậy mà còn dùng thuốc mê. Mẹ kiếp, lũ hèn!"

"Rất lấy làm tiếc, anh Mộc đây thân thủ quá xuất sắc nên chúng tôi buộc phải làm như thế, mới có thể bắt anh an toàn về cho anh đại".

Nói xong, gã ra hiệu bằng mắt cho thuộc hạ đưa Mộc Dịch Triệt lên xe.

Mộc Dịch Triệt không thể giãy giũa, bị bọn người đó áp giải vào trong ô tô, vào họng súng lạnh chĩa vào đầu chỉ cần anh nhúc nhích sẽ có viên đạn bắn lủng sọ anh ngay lập tức.

Anh đưa mắt nhìn về chiếc xe thể theo màu bạc trước xe tải, không thấy ai chạy đến đón, khẽ thở dài.

Ít nhất, anh muốn chắc chắn bé con được an toàn.

"Riêng xe của anh Mộc". Gã đó nheo mắt cười. "Thông báo cho anh biết chúng tôi phải hủy nó".

"Các người muốn làm gì?". Mộc Dịch Triệt tỉnh táo hẳn, quay đầu lại nhìn ra đằng sau.

"Chúng tôi khi làm bất cứ việc gì đều không muốn để lại dấu vết".

"Khoan..."

Bùm!

Một tiếng nổ lớn, cả chiếc xe tải lẫn chiếc xe thể thao màu bạc trong nháy mắt bị bao phủ bởi khói lửa mù mịt.

Cột khói hình cây nấm bốc lên giống như ma quỷ hiện hình tận bầu trời.

Không khí nồng nặc mùi nitrat kali, khiến ai nấy đều cảm thấy ngột ngạt.

Mộc Dịch Triệt sững sờ.

Bọn họ đặt bom hẹn giờ trong xe tải. Anh bỗng mở to mắt, gương mặt tái xanh như sắp phát điên:

"Bọn mày đã làm gì! Mẹ kiếp! Bên trong xe có người phụ nữ của tao!"

"Cho nổ xe của anh Mộc sao anh lại phát điên ?".

Người đó bình tĩnh trả lời một cách lạnh lùng, nheo mắt lại.

"Anh Mộc đã nhận ra cảm giác khi bị mất đi người thân như thế nào chưa. Chuẩn bị tinh thần đi, giữa anh đại và anh không bao giờ có tiếng nói chung".

"Cút!". Anh ra sức vùng ra. "Mẹ kiếp, thả tao ra!"

Mộc Dịch Triệt chưa bao giờ mất bình tĩnh như thế này. Lần đầu tiên anh biết thế nào là khủng hoảng.

Bé con...

Bé con... còn ở trong xe... trong ánh lửa rực cháy... bị nổ tan xương nát thịt.

Chính anh đã hại em...

Ý nghĩ đó lan tràn mọi tế bào trong cơ thể anh, anh không quan tâm đến những họng súng, kiên quyết đẩy cửa xe.

Anh phải đi cứu bé con...

Nhưng lúc anh còn chưa hành động thì bị một lực mạnh đập vào sau đầu, mắt tối sầm lại... Cả người rã rời...

Bốp bốp...

Tiếp tục bị đập phía sau đầu.

Kiệt sức, mắt nhắm lại,... Ngất đi.

Bé con... Anh... lại nuốt lời.

"Tên này cũng lì thật, bị hít phải thuốc mêm mà phải đập nhiều như thế này mới chịu ngất đi..."

"Hừ, lần nay may nhờ có những người đó hỗ trợ mới có thể bắt được tên sát thủ nổi tiếng thế giới này, nếu không chúng ta không thể nào có thể truy ra được tung tích của Mị và cũng không thể báo cáo cho anh đại được".

"Những người đã hỗ trợ chúng ta là..."

"Đồ ngu! Anh đại ra lệnh nghiêm ngặt không được để lộ tin tức này ra ngoài, mày không biết à?"

"Vâng..."

Trong khói lửa dày đặc, một lực đập mạnh vào đầu, Ngải Ái nhắm nghiền mắt lại, ngất đi...

Cô vẫn có thể cảm thấy...

Có lửa... Có mùi khét lẹt.... Có bầu trời xanh... Có những tiếng thì thầm khe khẽ... Và một vòng tay quen thuộc...

Sau đó, mất hết ý thức...

"Thưa thiếu gia, kế hoạch đã hoàn thành..."

"Ừ!"

Giọng nói trả lời dịu dàng như nước, nhẹ nhàng như gió xuân phảng phất.

Ngón tay anh lướt trên má cô, gỡ chiếc mặt nạ của cô ra, nhìn làn da ửng hồng, hơi nhíu mày:

"Thật mẫn cảm!"

"Thiếu gia, người trong trụ sở đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, đang chờ ngài đưa người tới".

"Được, về thôi"

Lạnh lùng trả lời và dặn dò sau đó chiếc trực thăng bay hết tốc lực về phía trụ sở của họ.

Người đàn ông ôm cô gái vào lòng, nhếch môi cười, nụ cười lạnh băng:

"Cô bé, chào mừng em đã trở lại vòng tay anh!"

****

"Cậu chủ..."

Mộc Giản hoảng sợ nhìn thi thể cháy rụi trên băng ca, không đành lòng quay mặt đi.

"Cậu chủ, thi thẻ bị cháy đen nhưng qua những bức ảnh chụp có thể khẳng định các xác này... chính là xác của Ngải tiểu thư".

Sắc mặc Mộc Duệ Thần không thay đổi, môi mấp máy. Anh không thể nào nói nên lời.

Hơi nghiêng đầu, mắt híp lại.

Đúng là bé con sao?

Ga verder met lezen

Dit interesseert je vast

822 56 17
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , SE , OE , Tình cảm , H văn , Ngược luyến , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , 1...
10K 190 40
Một câu chuyện tiếp theo sau tập truyện dài Hãy Để Quá Khứ Ngủ Yên. Nói về con gái cưng của Đệ nhất Thiếu gia nhà họ Tần - Tần San Ni cùng với anh c...
52.4K 1.7K 43
Yêu 1 người và crush 1 người là hoàn toàn khác nhau. Hắn là người yêu cô nhưng luôn lấy cô ra làm trò để chọc phá. Còn anh là crush của cô nhưng lại...
149K 16.3K 57
Khương Ngâm là người xuyên việt, nhiệm vụ là làm vật lót đường nhằm duy trì hoà bình cho thế giới, nhưng không biết vì sao mà... Công thụ chính trong...