[ĐM/EDIT] Hiện Trường Livestr...

By nhajday97

79.2K 8.5K 814

Thể loại: Trinh thám, Kinh dị (ít), Phiêu lưu vô hạn, Livestream, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Nguyên sang (nh... More

Giới thiệu
Chương 1. Lên nhầm tàu rồi
Chương 2. Sói Điên
Chương 3: Khách sạn Thanh Đằng / Đạn bình luận
Chương 4: Khách sạn Thanh Đằng / Chết mất một người
Chương 5: Khách sạn Thanh Đằng / Bức tranh trên tường
Chương 6: Khách sạn Thanh Đằng / Quay số trúng thưởng
Chương 7: Khách sạn Thanh Đằng / Mở cửa
Chương 8: Khách sạn Thanh Đằng / Vào được rồi nhé
Chương 9. Khách sạn Thanh Đằng / Ánh trăng trong lòng
Chương 10: Khách sạn Thanh Đằng / Bóng người và ma quỷ
Chương 11: Khách sạn Thanh Đằng / Thông tin, hạt dẻ
Chương 12: Khách sạn Thanh Đằng / Đa Kim
Chương 13: Khách sạn Thanh Đằng / Hihi, đoán sai rồi nhé!
Chương 14: Khách sạn Thanh Đằng / Căn phòng
Chương 15: Khách sạn Thanh Đằng / Tự mà cút ra đây!
Chương 16: Khách sạn Thanh Đằng / Chơi đùa quá trớn nên đi chết được rồi đấy
Chương 17: Khách sạn Thanh Đằng / Con cá lọt lưới
Chương 18. Trở về
Chương 19: Lâu đài ác mộng / Một người tử vong
Chương 20: Lâu đài ác mộng / Bên trong lâu đài
Chương 21: Lâu đài ác mông / Lá thư
Chương 22: Lâu đài ác mộng / Thư viện
Chương 23: Lâu đài ác mộng / Quá khứ, người chết thứ hai, có người ở ngoài cửa
Chương 24. Lâu đài ác mộng / Có mấy con quỷ?
Chương 25: Lâu đài ác mộng / Có người không may ngã chết thì cũng đành chịu
Chương 26: Lâu đài ác mộng / Ăn cơm thôi, hihi
Chương 27: Lâu đài ác mộng / Adela
Chương 28: Lâu đài ác mộng / Vũ hội
Chương 29: Lâu đài ác mộng / Nhật ký của Camille và trò chơi trốn tìm
Chương 30: Lâu đài ác mộng / Trò chơi bắt đầu
Chương 31: Lâu đài ác mộng / Người chết thứ ba
Chương 32: Lâu đài ác mộng / Mưu cầu sự sống trong cái chết
Chương 33: Lâu đài ác mộng / Tầng hầm
Chương 34: Lâu đài ác mộng / Thật hay thách
Chương 35: Lâu đài ác mộng / Lâu đài cổ
Chương 36: Lâu đài ác mộng / Chiến thôi!
Chương 37: Lâu đài ác mộng / Qua ải
Chương 39. Thân thiết như thế này được không?
Chương 40. Đoàn tàu gặp sự cố; Phó Kỳ Đường làm đội trưởng
Chương 41. Bệnh viện Bình An / Vào trong
Chương 42. Bệnh viện Bình An / Quy tắc mới
Chương 43. Bệnh viện Bình An / Không thể đi được
Chương 44. Bệnh viên Bình An / Tình huống bất ngờ; phá cửa xông vào
Chương 45. Bệnh viện Bình An / Phòng truyền dịch số 3
Chương 46. Bệnh viện Bình An / Quy tắc ẩn
Chương 47. Bệnh viện Bình An / Vòng 2
Chương 48. Bệnh viện Bình An / Số 26
Chương 49. Bệnh viện Bình An / Chai thuốc truyền dịch
Chương 50. Bệnh viện Bình An / Quy tắc thực sự và những mảnh vụn ký ức
Chương 51. Bệnh viện Bình An / Tủ số 12 tại nhà xác
Chương 52. Bệnh viện Bình An / Hội Thánh hồi quy
Chương 53. Bệnh viện Bình An / Ám thị
Chương 54. Bệnh viên Bình An / Cùng phe với quỷ
Chương 55. Bệnh viện Bình An / Nhà xác
Chương 56. Bệnh viện Bình An / Một câu chuyện hoàn toàn khác
Chương 57. Bệnh viện Bình An / Mỗi người một kiểu
Chương 58. Bệnh viện Bình An / Thế giới bị xóa sổ
Chương 59. Bệnh viện Bình An / Tỉnh mộng thôi!
Chương 60. Bệnh viện Bình An / Vượt ải
Chương 61. Bệnh viện Bình An / Mơ trong mơ
Chương 62. The Truman Show
Chương 63. Không thể nói được
Chương 64. Giấc mơ của khu vui chơi
Chương 65. Vùng đất cực lạc / Tiếng súng
Chương 66. Vùng đất cực lạc / Tôi tin là anh không hề cố ý
Chương 67. Vùng đất cực lạc / Đối xử với kẻ thù giết cha ôn hòa như gió mùa xuân
Chương 68. Vùng đất cực lạc / Thôn Đào Nguyên đón chào các bạn
Chương 69. Vùng đất cực lạc / Chặn
Chương 70. Vùng đất cực lạc / Cả thôn ăn cỗ tang
Chương 71. Vùng đất cực lạc / Ông Giang và cậu nhóc Hướng Viễn
Chương 72. Vùng đất cực lạc / Người ngoại đạo
Chương 73. Vùng đất cực lac / Trao đổi thông tin và tranh chấp nhỏ
Chương 74. Vùng đất cực lạc / Bị đồng hóa và đội còn lại
Chương 75. Vùng đất cực lạc / Tử vong
Chương 76. Vùng đất cực lạc / Sự kỳ lạ của những bức ảnh
Chương 77. Vùng đất cực lạc / Lúc sắp chết
Chương 78. Vùng đất cực lạc / Kẻ sát thần
Chương 79. Vùng đất cực lạc / Câu chuyện và hơn thế nữa
Chương 80. Vùng đất cực lạc / Từ cực kỳ thiện lương tới cực kỳ độc ác
Chương 81. Vùng đất cực lạc / Nhiếp Tiểu Lam (Chương chỉ có nhân vật phụ)
Chương 82. Địa đàng cuồng hoan (Chương chỉ có nhân vật phụ)
Chương 83. Vẫn là Địa đàng cuồng hoan
Chương 84. Tên chương hơi dài :v
Chương 85. Vùng đất cực lạc / Chuyển biến xấu
Chương 86. Vùng đất cực lạc / Biến căng (Chương chỉ có nhân vật phụ)
Chương 87. Vùng đất cực lạc / Có gấu!
Chương 88. Vùng đất cực lạc / Bất thường
Chương 89. 2/3 thoát nạn (Chỉ có nhân vật phụ)
Chương 90. Minh Tu (Chỉ có nhân vật phụ)
Chương 91. Địa đàng cuồng hoan kết thúc (Chỉ có nhân vật phụ)
Chương 92. Vùng đất cực lạc / Tên khốn Phó Kỳ Đường
Chương 93. Vùng đất cực lạc / Tái cấu trúc
Chương 94. Vùng đất cực lạc / The Eye of Truth
Chương 95. Mảnh vỡ ký ức (1)
Chương 96. Mảnh vỡ ký ức (2)
Chương 97. Mảnh vỡ ky ức (3)
Chương 98. Mảnh vỡ ký úc (4)
Chương 99. Mảnh vỡ ký ức (5)
Chương 100. Mảnh vỡ ký ức (6)
Chương 101. Mảnh vỡ ký ức (7)
Chương 102. Mảnh vỡ ký ức (8)
Chương 104. Mảnh vỡ ký ức (10)
Chương 103. Mảnh vỡ ký ức (9)
Chương 105. Phó Kỳ Đường + Phó Kỳ Đường = Phó Kỳ Đường bản hoàn chỉnh
Chương 106. Một vài vấn đề
Chương 107. Chỉ là hơi nhớ em thôi
Chương 108. Trở về
Chương 109. Sẵn sàng
Chương 110. Thế giới ảo ảo thực thực / Chơi trò chơi
Chương 111. Thế giới ảo ảo thực thực / Ném cái con khỉ ấy!
Chương 112. Thế giới ảo ảo thực thực / Về nhà

Chương 38. Điểm lại nội dung phó bản và nguyên một đội chết hết

756 98 7
By nhajday97

Cả team vừa lên tàu thì thấy có vài bóng người đứng đó, hiển nhiên là đã có đội qua ải sớm hơn họ, nghe tiếng thì lũ lượt quay lại nhìn. Phó Kỳ Đường thấy Tô Úy, đang tính mở miệng thì bị ai đó va phải. Thì ra là Hà Chi Châu, anh ta bị thương nặng, mới rồi chạy dữ lắm nhưng giờ thì kiệt sức rồi, vừa lên tàu đã nhũn cả người. Phó Kỳ Đường nhanh tay lẹ mắt đỡ anh ta. Tia sáng trắng đúng lúc này bao trùm lấy anh ta trị thương.

"Cẩn thận."

Phó Kỳ Đường nói rồi nghiêng người nhường cho Lý Lan bị chặt đứt một bàn tay tiến lên trước. Lý Lan nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích sau đó vội vã đi vào, theo sau là Lâm Phưởng cùng với Cung Tử Quận. Team vào Lâu đài ác mộng ban đầu tới chín người, giờ còn có năm. Phó Kỳ Đường bị thương nhẹ, chủ yếu là vết thương ngoài da nên ánh sáng trắng chỉ "ôm" anh một xíu rồi buông. Đã là lần thứ hai rồi nhưng anh vẫn thấy diệu kỳ, thân thể thoáng cái đã không còn đau đớn.

"Về được là tốt rồi. Team của Thời Duyệt về trước các anh mười lăm phút nhưng chỉ còn ba người." Miêu Anh nói, mặt vẫn cứ là không cảm xúc.

"Ừ." Cung Tử Quận gật đầu, song cũng chả nói gì nhiều.

Miêu Anh thông báo thế thôi chứ cũng chẳng mong hắn có thêm tí phản ứng nào. Ở trên tàu lâu rồi, ai mà không quen với mấy chuyện này chứ. Phó Kỳ Đường nhớ là Diệp Văn Văn cũng ở đội của Thời Duyệt, lúc đi là bảy người, tới phó bản Cửa hàng ma. Tên của Diệp Văn Văn trên màn hình chưa bị gạch đi, chứng tỏ còn sống. Có lẽ cô bị thương không nhẹ nên về toa của mình nghỉ ngơi rồi.

"Còn mỗi đội của Vương Dực nữa thôi nhưng chắc là ổn." Miêu Anh đưa tay vén tóc ra sau tai, nói.

Nhìn thấy cả năm thành viên của đội Vương Dực đều còn sống trên màn hình, Cung Tử Quận mỉm cười nhưng trong mắt hắn toàn là thờ ơ: "Khỏi đợi đi, bọn họ không về được đâu."

"Sao vậy được chứ?!" Tô Úy vừa hét ầm lên đã va phải ánh mắt của Cung Tử Quận, lập tức hạ giọng: "Ý tôi là bọn họ còn sống cả team, chắc là rất thuận lợi, về tàu hẳn không thành vấn đề chứ."

"Thuận lợi á?" Cung Tử Quận cười lạnh: "Khởi đầu thuận lợi thì hẳn là một phó bản không mấy khó, chỉ cần tìm manh mối là ra được nhưng với cái đầu heo của Vương Dực, anh ta khẳng định sẽ dắt cả đội đi trốn cho tới khi phó bản kết thúc. Cậu nghĩ chuyện này được à?"

"Ơ..." Tô Úy ấp úng. Cậu ta mới qua được hai cái phó bản, còn không hiểu tính Vương Dực, chỉ đành ngoái đầu nhìn Miêu Anh.

"Mặc kệ thế nào, tôi vẫn hi vọng bọn họ có thể bình an trở về." Miêu Anh nhẹ nhàng nói.

"Như nào cũng được." Cung Tử Quận nhún vai, sau đó nói với Phó Kỳ Đường: "Tôi về toa trước đây, lát gặp nhé."

Cung Tử Quận vừa đi, Tô Úy đã vọt tới chỗ Phó Kỳ Đường, tò mò: "Sói Điên sao đấy? Vào phó bản ăn nhầm thuốc nổ à?"

"Hắn không ăn nhưng ném cho quỷ ăn không ít đấy." Phó Kỳ Đường cười nói thế nhưng anh cũng có chung suy nghĩ với Tô Úy. Anh cảm nhận được Cung Tử Quận đang giận mà sao giận thì anh cũng không biết.

"Anh sao vậy hả?!"

"?" Phó Kỳ Đường đang ngẫm nghĩ, nghe Tô Úy nói thì quay đầu, thấy tên kia đang rất là ấm ức nhìn mình.

"Tôi đã nói anh hãy cẩn thận Hà Chi Châu, thế mà anh vẫn thân với anh ta."

"Nào có. Mọi người vào chung một phó bản mấy hôm, tôi cư xử bình thường thôi, thân thiết gì đâu chứ." Phó Kỳ Đường sờ mũi, hơi xấu hổ.

"Nào có mà nãy anh đỡ anh ta à? Anh ta đổ cả người lên người anh thế còn gì." Tô Úy như em bé bị cướp mất kẹo, trên mặt hiện hai chữ "ghen" và "tị" rõ to.

"Đâu đến mức đấy. Tôi tiện tay đỡ anh ta thôi mà."

"Dù sao thì anh cũng phải nhớ đề cao cảnh giác. Chúng ta mới là bạn bè cùng lên tàu với nhau, thân thiết như anh em." Tô Úy nhìn Phó Kỳ Đường chằm chằm.

Phó Kỳ Đường nghĩ, cũng nào phải thân thiết như anh em, quen biết nhau trước người khác được mười phút thôi chứ nhiêu. Có điều anh không nói ra, chỉ cười cười gật đầu, dùng giọng nói với fan nói với cậu ta: "Ừ, ừ. Tôi biết rồi."

Tô Úy dễ giận dễ quên, được dỗ hai câu là đã bắt đầu huyên thuyên về trải nghiệm của mình trong phó bản lần này. Phó bản cậu ta vào tên là Tổ ong ma ám, thực ra là một căn nhà thiết kế theo mô hình tổ ong. Sau mỗi cánh cửa có thể là lối đi, có thể là cạm bẫy, cũng có thể là ma quỷ. Người chơi phải thoát khỏi căn nhà tổ ong trong thời gian quy định, nếu không sẽ thành đồ chơi của quỷ, bị chúng ào ào xông tới kéo lôi tới chết. Phó bản tuy khó nhưng may thay trong đội có một người sở hữu đạo cụ hiếm, có thể cảm ứng được sinh lộ. Cộng với việc trong đội ngoài Tô Úy ra thì đều là lão làng có sức chiến đấu nên sau khi suy xét kỹ càng, mọi người quyết định bỏ qua việc thu thập manh mối, tập trung chạy trốn thoát khỏi "tổ ong" dưới sự giúp đỡ của đạo cụ.

"May mà anh về muộn hơn chứ không đã phải chứng kiến cái lỗ lớn lòi cả ruột trên bụng tôi rồi." Chắc là một lần lạ, hai lần quen. Bây giờ cậu ta đã hoàn toàn không còn dáng vẻ hoang mang, lo sợ như lần bị chặt mất cánh tay hôm trước nữa. Tô Úy nói tiếp: "À, Văn Văn về toa nghỉ ngơi rồi. Đội cô ấy vừa vào phó bản đã được thông báo rằng mỗi người đều bị quỷ lấy đi một hoặc vài bộ phận cơ thể bất kỳ. Vì khi phó bản kết thúc, đoàn tàu sẽ không khôi phục lại cho nên bọn họ bắt buộc phải tìm ra con quỷ kia để giành "đồ" về trước khi qua ải. Văn Văn bị lấy mất một con mắt và một quả thận nhưng lại chỉ đoạt lại được con mắt. Giờ cô ấy chỉ còn một quả thận thôi, đang yếu lắm."

Phó Kỳ Đường xoa cằm, cố nhớ xem mấy người hiến thận ở thế giới thực ăn gì cho bổ nhưng nhớ hoài không ra. Anh nói: "Sống được mà về là tốt rồi. Một quả thận thì vẫn sống được như thường mà."

"Đúng ấy. Có một người bị lấy mất phổi nhưng không đoạt lại được, vừa về tàu đã tắt thở. Thế mới khổ." Tô Úy nói rồi lại hỏi Phó Kỳ Đường về phó bản của anh. Cậu ta nghe Phó Kỳ Đường kể xong thì vừa sốc vừa hoang mang, gãi đầu hỏi: "Hả?? Quỷ là tòa lâu đài á? Nó nhập ma khi nào vậy?'

"Câu hỏi này có khác nào hỏi tôi "Tại sao trong viên đá được Nữ Oa dùng để vá trời lại có Tôn Ngộ Không?" đâu. Sao tôi biết được chứ. Chỉ biết là ngay từ đầu tòa lâu đài ấy đã thành tinh và khống chế mọi thứ bên trong nó rồi thôi." Phó Kỳ Đường giang tay, nhún vai, bất lực nói.

Thấy Tô Úy vẫn bày ra vẻ hoang mang khó hiểu, Phó Kỳ Đường chỉ đành thở dài:

"Theo như cốt truyện của phó bản thì từ hơn một trăm năm trước, lúc Alexander Homer triệu hồi ác linh, trong tòa lâu đài đã tồn tại hai con ma, một là bản hợp thể của ác linh với Adela, hai là linh hồn của lâu đài. Có điều lúc đó linh hồn tòa tháp rất yếu, chỉ có thể trốn đi còn bản hợp thể thì theo thỏa thuận, cứ vài năm lại "ăn" một hậu duệ của gia tộc.

Một trăm năm sau, Camille kết hôn với Jean và phát hiện ra bí mật của gia đình Homer. Sau khi Becky mất tích vào hơn mười năm trước, Camille tìm được tầng hầm và phát hiện ra chiếc vòng cổ nằm ở trung tâm của ma trận, con cô đã bị tế. Camille biến nỗi đau và sự tức giận thành sức mạnh, phá hủy phương tiện và đồng vu quy tận với bản hợp thể.

Bản hợp thể bị tiễn vong rồi thì linh hồn tòa lâu đài đương nhiên nhảy ra xưng bá. Người chơi vừa vào phó bản đã phải đối mặt với con ma duy nhất là tòa lâu đài. Ác linh, Adela hay nhật ký của Camille đều là do đoán tàu bố trí cả thôi. Nếu người chơi cứ cho rằng ma quỷ là bản hợp thể xong lần theo hướng đó thì kết cục chỉ có là bị tòa lâu đài giết chết."

"Phức tạp quá đi... Thế sao các anh phát hiện ra vậy?"

"Cậu nhiều vấn đề ghê á." Phó Kỳ Đường thấy hơi phiền nhưng vẫn cố gắng giải thích: "Vừa vào phó bản, bọn tôi đã bắt gặp tòa lâu đài cũ kỹ, đổ nát như chốn không người. Một người mới vừa mở miệng chê mấy câu đã bị cánh cửa treo bên trên rơi xuống cán đứt đầu, sau mới có quản gia và giúp việc tới dọn dẹp. Chính là vì tòa lâu đài – boss phó bản – vừa giết được một người chơi nên mới có sức điểu khiển người hầu."

"Anh bảo mấy người trong tòa lâu đài đã chết rồi cơ mà?" Tô Úy vỗ đầu: "A! Tôi hiểu rồi. Bọn họ là đang làm ma cho hổ, nối giáo cho giặc đúng không?"

"Chuẩn. Vì tòa lâu đài không thể tự mình làm gì nên mới cần đến những kẻ kia, coi như là phân thân ra. Tuy nhiên, do linh hồn vẫn còn yếu nên nó buộc phải giết người chơi để gia tăng sức mạnh. Hơn nữa điều nó muốn chính là khôi phục lại dạng vẻ hưng thịnh ban sơ của mình nên sau khi người mới thứ hai chết, trên tường lập tức xuất hiện một bức phù điêu. Đó cũng chính là gợi ý ngầm của đoàn tàu."

"Với cả tôi thấy tòa lâu đài này rất nhỏ nhen nhé, ai mắng hay đánh nó là nó giết luôn. Đêm thứ nhất anh vô tình dùng bức tranh trên tường đánh ngất Lâm Phưởng, người bị nó ám, thế là hôm sau nó ám toán cho anh ngã cầu thang chết luôn. Haha, mỗi tội nào ngờ anh lại giỏi vậy, thoát chết dễ dàng."

"Ừ. Đen cái là thức ăn thì do lâu đài nấu mà tổn thương vật lý lại khiến nó hao tổn sức mạnh nên trưa hôm sau chúng tôi gần như chả được ăn món nào ra hồn cả. Theo một nguyên lý nào đó thì cũng giống hồ ly tinh biến ra trái cây đem đi lừa người vậy." Phó Kỳ Đường nói đùa.

"Bảo sao lúc chơi trốn tìm, quản gia yêu cầu phải trốn bên trong lâu đài. Rõ là đang gian lận!" Tô Úy bất bình mắng một câu, tiếp: "Thế là sau khi chơi trốn tìm xong, giết được hai người chơi rồi nên đêm đó nó mới có thể sửa được cái cầu thang bị nó tự làm sập cộng với bức tranh tường bị Sói Điên phá ha." Nói tới đây, cậu ta hơi ngừng lại sau đó nói nhỏ: "Vậy tức là Sói Điên là nghi ngờ tòa lâu đài từ sớm rồi đúng không? Chứ sao khi không lại đi phá tranh nhà người ta. Chắc phải từ lúc thấy bóng của tòa lâu đài động đậy ấy nhỉ. Thông minh quá đi à."

"Rõ ràng. Người chơi số một trên tàu có phải hư danh đâu chứ." Phó Kỳ Đường ưỡn ngực tự hào, đôi mắt lấp lánh.

Tô Úy ngờ vực: "Tôi khen anh ta mà sao anh vui thế?"

Phó Kỳ Đường vội vã ho khan một tiếng: "Chắc là do tôi dễ đồng cảm á."

Sau khi giải thích một hồi, Tô Úy cuối cùng cũng hiểu được tiền căn hậu quả của câu chuyện. Vẻ mặt từ kinh ngạc biến thành ngưỡng mộ. Ngay cả ánh mắt khi nhìn Phó Kỳ Đường cũng phát sáng.

"Phó bản này nhiều plot twist thật ý. Từ ác ma, Camille cho đến Adela, cuối cùng lại thành lâu đài. Phó bản cấp địa ngục hay gì?! Anh cũng giỏi quá đi mất chứ là tôi thì tôi chịu chết. Tôi mà là con gái, tôi yêu anh luôn. Ôi thôi thôi, nghe nói không đã muốn mặt đỏ, tim đập rồi."

"Thôi đừng." Phó Kỳ Đường dở khóc dở cười.

Tô Úy thực sự hâm mộ Phó Kỳ Đường. Đây mới chỉ là phó bản thứ hai thôi nhưng anh đã thoát được khỏi sự non nớt, ngờ nghệch, trở thành một cao thủ lão luyện. Chẳng những không làm tạ mà còn dùng tài trí, phối hợp với Cung Tử Quận gánh team, tìm ra bí mật của lâu đài. Không hề thua kém những người chơi cũ.

"Anh mau đi xem điểm đi coi được bao nhiêu." Tô Úy nói: "Tôi được một trăm sáu mươi điểm ở phó bản Thị trấn búp bê, mua đạo cụ đã hết một trăm hai mươi tám, còn ba mươi hai điểm. Lần này giết được một con quỷ con, cộng cả một trăm điểm qua ải với mấy điểm khác thì có tất cả bốn trăm bốn mươi hai điểm."

"Wow, giết được một con quỷ con cơ à? Giỏi ha!" Phó Kỳ Đường cười, nói.

Tô Úy đắc ý: "Tất nhiên rồi. Sau mà chúng ta chung đội, với trí tuệ của anh cộng thêm sức tôi thì game là dễ."

Phó Kỳ Đường cười không nói, cầm vé tàu đến cổng giao dịch quẹt nhẹ một cái.

[ Hành khách Phó Kỳ Đường chọn kiểm tra điểm sinh tồn... Đang kiểm tra... Vui lòng chờ... ]

[ Số dư: 272 điểm. Thông tin điểm chi tiết của phó bản lần này như sau:

– Giải cứu một đồng đội từ tình huống nguy hiểm, +10

– Phát hiện trạng thái của quản gia John, +5

– Phát hiện ra bí mật của gia tộc Homer, +30

– Phát hiện bức phù điêu, +2

– Tìm thấy đồ của thợ săn ma trong nhà gỗ, +10

– Nói chuyện với Vanessa, thu được thông tin về Adela, +30

– Tìm thấy nhật ký của Camille, +30

– Tuy chỉ khiêu vũ hai bài, còn nhảy sai mấy bước nhưng vẫn là người đàn ông hot nhất vũ hội, +2

– Tìm thấy khu hiến tế dưới tầng hầm, +30

– Giết chết hoàn toàn nữ hầu bị ám, +10

– Phát hiện chân tướng của phó bản, +50

– Phá hủy kết cấu vật lý của lâu đài, +10

– Thưởng qua phó bản, +100

– Thắng cược số 12 và số 44, +200

– Điểm tương tác người xem, +5

– Điểm khán giả đánh giá trong kỳ này, +260

Tổng số điểm sinh tồn nhận được trong kỳ này: 874 điểm

Tổng điểm: 1056 điểm

Điểm đã được chuyển đến tài khoản của quý khách, hãy kiểm tra và xác nhận.]

Kiểm tra xong, Phó Kỳ Đường hài lòng mỉm cười. Anh ước tính điểm của mình kỳ này được khoảng sáu trăm, nào ngờ còn nhiều thêm hai trăm sáu mươi điểm đánh giá từ khán giả. Có thể thấy, dù đã chuyển nghề nhưng độ nổi tiếng không giảm, ngược lại còn tăng lên. Đây là chuyện đáng mừng, cần tiếp tục phát huy.

"Thế nào rồi? Bao nhiêu điểm?" Tô Úy phấn khích hỏi. Gì chứ bảo vệ quyền riêng tư thì đoàn tàu làm rất tốt. Tô Úy đứng ngay cạnh Phó Kỳ Đường nhưng hoàn toàn không thể thấy những gì đang hiển thị trên cổng giao dịch.

"Tám trăm điểm."

Tô Úy tròn xoe hai mắt, khẽ thốt lên một tiếng. Lúc sau mới nhỏ giọng xuống, trên mặt tràn đầy hâm mộ, thật sự rất mừng cho bạn mình: "Anh phát tài rồi! Mới vào phó bản thứ hai mà đã kiếm được tới tám trăm điểm. Đúng là thiên tài! Tôi chính là đồng bọn của thiên tài đó!"

"Nào có. Cậu cứ nói quá."

"Không quá đâu. Mấy người chơi cũ cũng chắc gì đã kiếm được tới tám trăm điểm trong một phó bản chứ. Đoán chừng người đạt được thành tích thế này, ngoài Sói Điên ra cũng chỉ có anh thôi."

Hai người nói chuyện thêm một lúc thì Tô Úy giục Phó Kỳ Đường về nghỉ ngơi. Bọn họ đang chuẩn bị đi thì thấy chiếc màn hình ngoài cùng bên phải nhấp nháy, xong thì tắt ngúm như bị chập điện sau đó biến mất luôn.

Phó Kỳ Đường kinh ngạc: "Chuyện gì vậy?"

Miêu Anh liếc nhìn mà biến sắc. Lúc sau cô mới hơi lắc đầu, đau khổ nói: "Cung Tử Quận nói đúng, bọn họ không ai về được rồi."

Continue Reading

You'll Also Like

1.3M 66.6K 128
Tiểu thư Pháp y thân ái của ta! Tác giả: Tưởu Noãn Xuân Thâm Nhãn Mác: GL , Hiện đại, huyền nghi - phá án, HE, niên thượng. C.ple: Lâm Yêm - Tống Dư...
35.1K 1.6K 159
Tên Hán Việt: Vẫn an, Pháp y kiều thê / 吻安,法医娇妻 Tác giả: Thuận Tiểu Bảo / 顺小宝 Độ dài: 596 chương Chuyển ngữ: Ndmot99 🐬🐬🐬 Văn án: Tinh thần phân li...
6.4K 832 23
Tác giả : CIARE Độ dài: 23 chương Edit: Cháo Tag: truyện ngắn, ngọt, nhẹ nhàng Thiết lập: Thích uống tà tưa bá tổng công × Chủ tiệm tà tưa nói lắp...
1.7K 70 6
Nội dung truyện hoàn toàn do mình tưởng tượng ra nếu các đọc giả không thích thì có thể hoan hỉ bỏ qua ạ