[Chuyến đi 7]

231 18 0
                                    

YoungHoon ngồi xuống vuốt nhẹ khuôn mặt cậu đã ngủ say. HyunJae có lẽ đã trải qua một ngày mệt mỏi. Nhìn cách cậu ngủ say mà không màng đến xung quanh, anh biết cậu chẳng còn chút sức lực nào để bận tâm rằng cậu đang ở đâu, ngủ trên giường của ai và khi này anh đã ở bên cạnh cậu.

Anh may mắn bắt được một chiếc taxi sau khi trời tạnh mưa. YoungHoon về đến khách sạn thì trời đã tối. Cậu không còn ở trong phòng. Một nhân viên khách sạn nhắn với anh rằng cậu đã ra ngoài cách đó gần một tiếng và không để lại lời nhắn nào. Trong lúc cả hai không có mặt ở khách sạn, một người bạn đã mang điện thoại của anh tới và nói rằng anh để quên trên ô tô. Người bạn này đã nhờ nhân viên khách sạn gửi lại khi anh quay về.

YoungHoon sốt ruột nhìn số lần mà HyunJae đã gọi anh cùng với tin nhắn hỏi rằng khi nào anh về. Anh đã hứa sẽ về sớm với cậu mà chẳng thể giữ lời, thậm chí còn để cậu phải chờ đợi trong lo lắng. Sự việc càng căng thẳng hơn khi anh gọi lại cho cậu thì người nghe máy lại là một chàng trai lạ. Người đó nói rằng cậu đang ngủ ở đây sau khi say rượu. Chỉ đến khi chàng trai kia đọc địa chỉ nhà, YoungHoon mới nhận ra anh sẽ phải tới nơi nào.

"HyunJae dậy đi. Tớ đưa cậu về khách sạn."

YoungHoon vỗ nhẹ vào đôi má đã ửng đỏ của HyunJae. Cậu nhăn mặt, túm chặt chăn, làm bộ không muốn dậy.

"Hai anh cứ ở lại đây tối nay. Trời đang mưa lớn như vậy mà anh ấy còn yếu, nếu ra về em sợ anh ấy sẽ bị cảm." Eric mở lời khi nhìn YoungHoon đang cố lôi cậu dậy. "Em sẽ ra phòng khách ngủ."

"Bọn tôi không cần cậu giúp đỡ."

YoungHoon vẫn lạnh lùng dựng HyunJae dậy. Mặt cậu nhăn nhó vì bị đánh thức. Cậu ngồi dậy chưa được 5 giây đã lại đổ gục xuống giường.

"Khi nãy anh ấy nôn do uống bia mà chưa ăn gì. Chắc anh ấy còn mệt nên không dậy được đâu. Mẹ em đã nấu cháo sẵn cho hai anh. Chút nữa khi anh HyunJae tỉnh, anh hãy ăn một chút cùng anh ấy."

"Tôi đã nói bọn tôi không cần lòng tốt của cậu." 

YoungHoon dù đã từ bỏ việc có thể gọi HyunJae đậy để về khách sạn, nhưng anh không có ý định sẽ quay lại đối diện với chàng trai phía sau lưng. Anh nắm chặt bàn tay cậu. Có lẽ hai người sẽ phải ở lại đây đêm nay. Anh ghét ngôi nhà này, ghét bầu không khí xung quanh, nơi mà cách đây 3 năm, ba đã đưa anh tới và giới thiệu với anh người mẹ kế cùng một cậu nhóc kém anh 3 tuổi, nói với anh rằng những người sẽ trở thành gia đình của mình. Một chàng trai ở độ tuổi cấp 3, phát hiện ra ba mẹ mình đã ly hôn, đâu còn đủ tinh thần để đón nhận thêm một gia đình cùng những gương mặt mới. Anh vẫn nhớ Eric dù kém tuổi nhưng đã cao ngang anh, tiến lại gần cùng một cái bắt tay nhưng bị anh khước từ. 

"Em biết anh chưa khi nào coi em là em trai." Eric cắn môi, "Nhưng dù cho anh không phải là anh trai của em, hay anh HyunJae không phải là bạn của anh. Thì em vẫn sẽ cư xử như bây giờ."

Nói rồi Eric ra khỏi phòng, nhường lại không gian riêng cho hai người. Eric vẫn nhớ HyunJae đã khóc suốt quãng đường trở về. Anh nói anh sợ phải xa bạn trai của mình, sợ bản thân không xứng đáng với người con trai kia. Từ khi biết được HyunJae là bạn trai của người anh cùng cha khác mẹ, Eric hiểu mình cần phải làm gì đó để giúp hai người. Chuyện YoungHoon có bạn trai, cậu đã được nghe qua lời mẹ cậu. Về phía ba của Eric, ông không bao giờ chấp nhận sẽ có một người con trai không thể kết hôn, có một người vợ và sinh con. Với tính cách của ông, Eric không lạ khi biết ông có ý định từ mặt anh trai mình nếu như anh không quay lại với con người "bình thường" theo cái cách mà ông muốn.

[BbangMil] Cứng đầuWhere stories live. Discover now