Chap 7 : Bị Kanato và Reiji hút máu

Start from the beginning
                                    

Yui vừa đi được vài bước thì bỗng Kanato lên tiếng :

– Đúng là con người ích kỉ. 

Cô dừng bước, quay lại nhìn Kanato. Hắn siết chặt con gấu bông nhỏ trong lòng, cúi gằm mặt xuống, hạ giọng :

– Tôi đã đặc biệt mời cô đến đây, vậy mà cô nói về là về. – Trừng to mắt, gằn giọng – CÔ TO GAN QUÁ ĐẤY !

Hắn tức giận cầm lấy bó hoa, liên tục đập vào bia mộ, khiến bó hoa nát bét, cánh hoa văng khắp nơi. Cô kinh hãi, con ngươi co rút, toàn thân cứng đờ trước cảnh tượng đó, cố gắng bước đến mà khuyên ngăn :

– Dừng lại đi. Sao lại... Đây là mộ mẹ cậu mà.

Kanato giơ cao tay đang cầm bó hoa, định đập xuống thì khựng lại rồi hắn mạnh bạo quăng xuống đất, tức giận quay lại quát :

– Loài người thấp hèn đừng có to mồm ! Cô thì hiểu cái quái gì về tôi chứ ? Mau ngậm mồm lại đi.

Yui sợ hãi, run rẩy xin lỗi. Hắn tức giận tiến đến phía cô :

– Đừng có xin lỗi nữa, cô khiến tôi phát bệnh đấy !

Hắn tiến một bước, cô lùi một bước. Rồi cô vấp phải hòn đá, ngã xõng xoàn ra đất.

Kanato khựng lại rồi ngửa cổ, cười đầy hả hê. Hắn cúi thấp người nhìn Yui, khuôn mặt cười lên vặn vẹo trông rất đáng sợ :

– Trông cô thật thảm hại. Haha... Nào, lăn vài vòng nữa rồi khóc lóc ra vẻ đáng thương coi. Làm vậy tôi sẽ tha thứ cho cô đấy. Hahaha...

Yui sợ hãi nhắm chặt mắt, tiếp tục xin lỗi.

Té xuống nền đất cứng cáp sần sùi, đầu gối vì thế bị trầy xước. Mùi máu tanh bay lên trong không khí, làm cho Kanato lên cơn khát. Hắn ngay lập tức đè cô xuống đất, định hút máu thì cô lên tiếng, cầu xin dừng lại. Hắn thở dài rồi nói :

– À, đúng rồi. Trước khi hút máu cần phải hôn nữa. Haizz... Phụ nữ thật phiền phức mà.

Vừa dứt lời, Yui kinh ngạc nhìn Kanato. Hắn thản nhiên ngập hôn lên môi cô rồi nhanh chóng rời khỏi. Chỉ là một nụ hôn thoáng qua thôi. Yui khó chịu quay mặt sang chỗ khác, vô tình để lộ cái cổ trắng trẻo kia. Hắn nhân cơ hội đó liền hút máu cô.

Sau khi hút máu, có lẽ vì thiếu máu nên cô đã bất tỉnh. Kanato đứng dậy lạnh nhạt nhìn cô, nhíu mày khó chịu "Phiền phức". 

Đột nhiên hắn nhìn về phía cái cây mà anh đang đứng, gằn giọng :

– Ra mau. Cái tên đang núp đằng kia.

Anh bình thản bước ra, không chút lo lắng về hành vi theo dõi người khác của mình. Kanato có chút bất ngờ khi thấy anh, sau đó mỉm cười nguy hiểm :

– Thì ra là thúc, nghe nói máu thúc ngon lắm...

Nhanh như cắt, Kanato xuất hiện trước mặt anh. Đè anh vào thân cây đằng sau lưng, anh khó chịu nhìn hắn rồi nhìn Yui đang nằm dưới đất, lạnh lùng ra lệnh :

– Bỏ ra.

Kanato cười lớn :

– Hahaha... Thúc lạnh lùng quá đấy ! – Nhìn sang Yui, tức giận quát lớn – Thúc QUAN TÂM CÔ TA LÀM GÌ.

[BL][ĐN Diabolik lovers] Mấy người thật quá đáng !!!Where stories live. Discover now