Chương 30: Khởi đầu của một hiểu lầm là một kết thúc đau thương (1)

898 90 14
                                    

Violet đáp tại bìa rừng Cấm, được những chú Bạch Kì Mã giúp đỡ mà trốn vào trong rừng. Cũng may là tên Samuel kia không có để lại bất kì phép canh giữ nào nên Violet mới thoát được.

Bạch Kì Mã đưa cô tới nơi ở của tộc Nhân Mã, tộc Nhân Mã có vẻ khá khó chịu khi nhìn thấy người lạ xâm nhập vào lãnh địa của họ. Nhưng khi cô bị đưa đến chỗ của tộc trưởng, tộc trưởng Nhân Mã nhìn thấy kẹp tóc trên đầu cô liền hoảng hốt quỳ xuống cảm ơn.

Violet còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì giọng nói của 'Violet' vang lên trong đầu đã giải thích.

"Bọn họ nhìn thấy kẹp tóc của cô!"

Violet có phần nghi ngờ, hỏi lại "Đừng nói với tôi là cô từng làm gì cho tộc Nhân Mã đó nha..."

'Violet' cười khanh khách trong đầu cô, nói "Tôi cũng chẳng nhớ rõ, hình như là cứu họ khỏi bọn người truy đuổi?"

"Truy đuổi? Sao lại vậy?" Violet hỏi.

'Violet' rơi vào suy nghĩ, nói "Trước khi là một trong những sinh vật pháp thuật ở rừng Cấm thì quê hương thật sự của tộc Nhân Mã là ở giới Muggle! Tôi còn nhớ năm đó Nhân Mã nữ hoàng bị giết hại bởi con người, những Nhân Mã còn lại bị đe dọa, vì quá sợ hãi nên họ đến giới phù thủy cầu cứu sự giúp đỡ. Đáng tiếc.... chẳng một phù thủy muốn giúp họ cả... Khi đó tôi vừa làm công chuyện về, nghe tin như thế liền chạy thẳng đến Muggle giới, dùng đá Mặt trăng hồi sinh Nhân Mã nữ hoàng rồi một tay đưa tộc họ di cư đến rừng Cấm. Tộc Nhân Mã muốn cảm ơn tôi nhưng không biết làm gì, tôi biết tộc Nhân Mã là một tộc mang ơn vô cùng sâu sắc, tôi cũng chẳng muốn họ suốt mấy ngàn đời con cháu đều nhớ ơn nên đã nhờ họ nếu có thể hãy làm quyền trượng thu nhỏ lại ở một hình dạng khác! Ai mà ngờ, mới hai ngày mà họ đã làm xong!"

Violet gỡ kẹp tóc xuống chăm chú nhìn, hỏi "Vậy là hình dạng này.... không phải là tự nhiên mà có ư?"

'Violet' lắc đầu, nói "Không, không! Làm sao có thể?"

Lúc này tộc trưởng Nhân Mã cho người chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho Violet. Họ đã chuẩn bị nơi tốt nhất nằm ở trên một cái cây cao. Violet từ nhỏ đã muốn ở trong một cái nhà cây cao ơi là cao! Cuối cùng tâm nguyện cũng được thực hiện!

Violet dạo quanh một vòng nơi nghỉ ngơi Nhân Mã đã chuẩn bị sau đó là từ cửa sổ nhìn ra ngoài. Đây là ở sâu trong rừng Cấm, u tối hơn hẳn ở bì rừng, Violet có thể nhìn thấy hồ nước ở giữa rừng có mấy đàn Bạch Kì Mã đang cúi đầu uống nước.

Nhìn sang phải một chút thì Violet nhìn thấy nơi đó hơi kì lạ. Những tảng đá với đầy đủ các hình dạng tạo thành một mái che, bên trong mái che có một bụi hoa trắng đang phát sáng cả một vùng.

Violet tiếp tục nhìn thấy có mấy chú hồ ly nhỏ chạy lại ăn cỏ tại chỗ đó. Mỗi hồi ly chỉ ăn đúng một ngọn cỏ rồi quay lại tổ. Nơi bị hồ ly ăn ngay lập tức lại ngoi lên một ngọn cỏ mới.

"A! Là hoa Thiên thần!" Giọng nói của 'Violet' bỗng vang lên trong đầu Violet.

"Hoa thiên thần?"

'Violet' lại tiếp tục tận tình giải thích "Hoa Thiên thần là một trong 10 loài hoa đẹp nhất ở giới phù thủy ở mấy năm tôi còn sống! Tuy rất đẹp nhưng nó không thể sinh trưởng ở nơi có ánh sáng mà chỉ ở nơi tăm tối. Thế nhưng hoa Thiên thần lại phát ánh sáng tinh khiết nhất!"

[HP] Phu nhân Hắc ám (FULL)Where stories live. Discover now