Chương 23:

1.4K 111 37
                                    

Violet và Tom đang mặt đối mặt nhìn John Losener, hắn đang bị trói lại bằng phép thuật nhưng vẫn không ngừng dẫy dụa.

"Các ngươi mau thả ta ra! Ta là đại thiếu gia gia tộc Losener, các ngươi đây là đây xúc phạm ta! Mau thả ra!"

Violet xoa xoa mi tâm, tên này không thể im lặng một chút sao?

"Losener, ngươi có gào đến chết cũng không ai thả ngươi ra đâu"

John vẻ mặt hung ác nhìn Violet, gào lên "Ngươi! Đúng! Tất cả là do ngươi! Ngươi rõ ràng đã chết, vì sao lại quay về!"

Violet đập ghế đứng dậy, đi nhanh tới nắm lấy cổ áo của John, cô bây giờ vừa mệt vừa tức, tên này còn dám ăn nói với cô như vậy?

"Nghe cho rõ đây tên đại thiếu gia kia! Cho dù nguyên cả dòng họ ngươi kéo đến quỳ dưới chân ta cũng đừng mơ tưởng ta sẽ nói đỡ cho ngươi! Nhà tù Azkaban là nơi thích hợp cho mấy kẻ điên như ngươi nhất!"

"Ngươi cho rằng chỉ vì là đại thiếu gia thì muốn chĩa đũa phép vào ai chĩa? Vậy ngươi thử chĩa vào cha mẹ ngươi thử xem? Chĩa vào mặt cả Ginderwald nữa? Hử?"

Violet lấy ra đũa phép Moonlight đã bị bẻ thành hai nửa, nhìn John mà nói "Đũa phép là vật bất li thân của phù thủy, ngươi tước đũa phép của ta rồi bẻ nó thành như vậy, để xem ta sẽ xử lí ngươi thế nào?!"

Violet rút lấy đũa phép của John đã bị lấy từ lâu, bẻ nó thành nhiều mảnh vụn, thả rơi trước mặt John, lạnh lùng nói "Một tù nhân Azkaban, một phù thủy mất đũa phép mang trong mình hận thù ghê gớm, ta xem thử sẽ còn đũa phép nào nhận ngươi! Haha!"

Violet cười một tràng dài sau đó mang theo Tom rời đi.

John nãy giờ im lặng nghe Violet nói mà chẳng có chút phản ứng nào, ánh mắt nhìn trông không hề có chút sức sống nhưng da dẻ lại vô cùng tươi rói.

.....

Tom và Violet đứng trên Tháp thiên văn, Tom thì nhìn Violet còn Violet lại cứ nhìn về phía bầu trời đêm khuya.

"Vivi.... em có nhìn thấy đôi mắt của tên Losener kia không?"

Violet gật đầu "Là Lời nguyền Độc đoán! John hắn ta từ lâu đã bị điều khiển rồi!"

Tom nhíu mày "Vậy đũa phép của hắn?"

Violet nhìn sang Tom, trên tay xuất hiện một cây đũa phép hoa văn đầy thân.

"Cây em bẻ là giả thôi, để lừa kẻ điều khiển kia! John hắn ta dù lớn nhưng linh hồn chỉ là một của đứa trẻ mà thôi! Hắn không có đủ can đảm để thi triển Lời nguyền Chết chóc! Đây là do gia đình cậu ta!"

Tom khó hiểu "Sao lại là do gia đình?"

"Nhà hắn hiện nay có 2 gái 1 trai, hắn là anh cả vì thế trọng trách đeo trên vai nhiều hơn. Losener, gia tộc theo đuổi sức mạnh.... đưa toàn bộ trách nhiệm lên vai một đứa trẻ muốn được vui chơi....."

Tom tiến đến từ sau ôm lấy Violet, hai người cứ thế đứng rất lâu.....

Có một thứ gọi là trách nhiệm gia tộc, gia tộc càng lớn trách nhiệm càng nhiều. Thứ trách nhiệm làm cho những đứa trẻ quý tộc cảm thấy mệt mỏi và đầy áp lực nhưng cha mẹ chúng liệu có hiểu được hay chỉ là thấy rất vui khi nhìn thấy chúng làm theo mong muốn của mình?

[HP] Phu nhân Hắc ám (FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ