Chapter 2: waves of hope (2)

Začít od začátku
                                    

Seongwoo thực sự hạnh phúc khi tất mọi người cũng hạnh phúc và chờ mong đứa con sắp chào đời. Mặc dù có những lúc cả đời anh chưa từng sợ hãi đến như bây giờ nhưng Seongwoo đang cố gắng hết mình để thích ứng và cho đến hiện tại anh vẫn đang làm rất tốt việc đó. Bằng cả trái tim mình, chưa gì Seongwoo đã thấy yêu Hạt Đậu nhỏ của anh và Daniel rất nhiều. Anh có thể tượng tượng ra cảnh con trai hay con gái anh chạy nhảy khắp căn nhà và nó giống như một phép màu đã trở thành hiện thực. Mỗi lần Seongwoo nhìn ngắm con mình, anh sẽ cảm thấy yêu thương Đậu nhỏ nhiều hơn nữa. Chời ạ - giờ phút này Seongwoo rất mong muốn được gặp thiên thần nhỏ của anh.

"Nó kích cỡ lớn bằng một hạt đậu ấy." Daniel tiếp lời thay cho anh.

"Ơ thế cậu vẫn sẽ giữ cái tên Đậu nhỏ này hay là bao giờ nó lớn bằng kích cỡ viên gạch thì sẽ chuyển sang gọi nớ là Gạch nhỏ?" Jaehwan tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ, dĩ nhiên chỉ muốn làm Daniel ngứa mắt."

"Mời về!!" Daniel chỉ tay ra cửa, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

"Mình rất mong chờ được gặp Gạch nhỏ." Jaehwan toe toét nhưng sau một giây liền đã chuyển dần thành một nụ cười chân thành. Seongwoo cũng mỉm cười lại với cậu.

"Ừ bọn anh cũng mong đợi từng ngày để được gặp con."



---



"Hey." Daniel cẩn thận nằm xuống bên giường của mình rồi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Seongwoo, người có vẻ vừa kết thúc cuộc gọi với ai đó.

"Anh vừa gọi điện cho Minhyun và bảo cậu ấy mai anh sẽ đi làm lại bình thường." Seongwoo trả lời và ngay lập tức gối đầu lên vai Daniel, di chuyển tìm kiếm vị trí thoải mái nhất.

"Anh ấy có nói gì không?" Daniel đáp, một tay chậm rãi vuốt tóc anh.

"Daniel không khoá cửa nhốt luôn cậu ở nhà trong chín tháng à?" Seongwoo cố gắng hết sức để giả giọng Minhyun nhưng vẫn fail toàn tập như thường lệ.

"Nếu làm được thì em cũng làm, thật đấy." Daniel tỉnh bơ nói.

"Thế không tốt tí nào cả, Daniel, em sẽ làm anh và con lười biếng đó." Seongwoo phản bác. "Hơn nữa, nếu anh không được đi lại thì anh sẽ trở nên to béo này, mập mạp này và xấu xí nữa. Ý anh không phải người béo thì xấu nhưng mà,,ugh, em biết đấy, anh sẽ trở thành một phản thịt mất." Seongwoo bắt đầu nhõng nhẽo.

"Anh biết là chẳng có cách nào làm anh xấu đi cả, đúng không? Ít nhất là trong mắt em. Điều đó chưa phải là quan trọng nhất à?" Daniel mỉm cười. "Anh vẫn sẽ luôn là người xinh đẹp nhất là em đã từng nhìn thấy. Và Seongwoo, em vẫn sẽ yêu anh vô điều kiện vì em thực sự như thế. Được chưa nào?" Daniel vừa dỗ dành vừa rải rắc từng nụ hôn nhỏ lên khắp nơi trên gương mặt anh.

"Và cả điều này nữa.." Daniel dừng một lúc trước khi trượt tay vào bên dưới lớp áo len oversize của Seongwoo để nhẹ nhàng xoa bụng anh. "Nhờ có anh, em mới có cơ hội được trở thành một người bố và em sẽ mãi mãi biết ơn anh vì điều đó". Daniel nói và ôm chặt Seongwoo vào lòng.

Daniel biết là mình vẫn luôn mong muốn một đứa con với Seongwoo. Cậu thậm chí cũng hiểu rằng nếu như mình chia sẻ sớm hơn thì Seongwoo cũng sẽ đồng ý. Nhưng Daniel vẫn muốn đợi cho đến khi anh có cùng suy nghĩ với mình, vì vậy nên thời điểm mà Seongwoo đề cập đến việc hai người có thể có con, Daniel cũng chẳng muốn đợi chờ gì thêm nữa. (..)

NielOng |  Small StepsKde žijí příběhy. Začni objevovat