Chương 189: Lục Tuấn Hiên hối hận

Start from the beginning
                                    

Đương nhiên, hắn vẫn còn chờ đợi sự xảy ra của một việc khác nữa, người của Cung Dạ Tiêu đã hành động rồi, rất nhanh thôi, chuyện chú hắn – Lục Hải đã làm năm đó sẽ được phơi bày, Hắn vẫn chưa thực sự nghĩ rằng, bản thân có ngày được hưởng sái Cung Dạ Tiêu đều là nhờ Trình Ly Nguyệt.

Năm đó, hắn không dám nói ra chuyện này, thứ nhất hắn sợ phiền toái, bởi vì hắn chỉ cần cổ phần nằm trong tay cha của Trình Ly Nguyệt. Chỉ cần chuyển nhượng sang tên Trình Ly Nguyệt, việc đầu tiên hắn làm là sẽ cưới cô về, sau đó chuyển nhượng cổ phần của cô dưới danh nghĩa tên hắn, thật không ngờ lúc đó Trình Ly Nguyệt không hề giữ lại mà liền đưa cho hắn, cũng chẳng cần hắn hao tốn công sức. Trình Ly Nguyệt năm đó thực sự yêu hắn.

Chỉ là, hắn đã nghiền nát tình cảm này trong tay,nghĩ đến điều này, trái tim hắn càng trở nên nặng nề. Năm đó Trình Ly Nguyệt yêu hắn sâu đậm như vậy, hắn còn có thể khiến cô trở về bên cạnh hắn không?

Nhà họ Cung

Trợ lý riêng của Cung lão gia đang cầm ipad hướng ông trình báo vài vấn đề, trong đó có việc tin tức liên hôn đang lan truyền trên mạng với tốc độ chóng mặt kia đã khiến cho mọi người không còn một chút nghi hoặc, chỉ còn chờ Cung - Hoắc hại nhà công bố ngày.

Cung lão gia trầm tư vài giây: "Đó cũng là điều quần chúng muốn, mọi người đã nhìn nhận tốt về việc liên hôn của hai nhà như vậy, chứng tỏ là tin vào thực lực của  nhà họ Cung chúng ta."

"Không ai còn dám nghi ngờ thực lực của tập đoàn Cung Thị nữa." Trợ lý vội vàng nịnh hót.

Cung lão gia đứng dậy, không biết đang suy tư điều gì. Ở trong buổi tiệc, theo như ông đánh giá, cháu trai ông không có hứng thú mấy với Hoắc Yên Nhiên, trừ lúc mời cô nhảy điệu nhảy mở màn ra, cháu trai ông cũng không chủ động tìm người ra nói một lời.

Xem ra, vị Hoắc tiểu thư mà ông chọn này, trong tim cháu trai ông cũng không bằng mẹ Tiểu Trạch.

Xem ra ông phải đi gặp vị tiểu thư này rồi.

"Nhà họ Hoắc có tin tức gì không?"

"Theo như tin tức tôi được biết, Hoắc tiểu thư chủ động đến công ty tìm Cung thiếu gia hẹn đi ăn trưa, nhưng Cung thiếu gia không đồng ý."

Cung lão gia không khỏi tức giận chửi một tiếng: "Thằng nhóc này."

Nhưng trợ lý nghe ra lời mắng của Cung lão gia còn mang theo sự cưng chiều, rõ rằng không quản Cung thiếu gia làm gì, Cung lão gia đều thương yêu Cung thiếu, điều này chưa bao giờ thay đổi.

Bốn rưỡi chiều, Trình Ly Nguyệt tan làm sớm, xe của Cung Dạ Tiêu đã dừng ở trước cửa, vệ sĩ lái xe, hắn ngồi trong đó, đang xem một tập văn kiện đang cầm trong tay.

Người đàn ông này, cho dù chưa làm xong công việc, nhưng vô cùng quan tâm đến chuyện đưa đón con cái, bởi vì sự quan tâm này biểu thị trách nhiệm đối với thằng bé.

Trình Ly Nguyệt mở cửa xe, lặng lẽ ngồi vào trong, cố gắng không làm phiền hắn, ngược lại Cung Dạ Tiêu lại cảm thấy kì lạ mà nhìn cô một cái, liền để tập văn kiện trên đùi hắn giao vào tay cô.

Trình Ly Nguyệt sửng sốt nhận lấy.

"Nếu như anh bận, một mình tôi đi đón Tiểu Trạch là được rồi." Trình Ly Nguyệt nói với hắn.

"Không bận" Cung Dạ Tiêu không thèm ngước đầu lên mà trả lời, nhưng ánh mắt hắn lướt nhanh như gió đọc tập văn kiện.

Trình Ly Nguyệt thực sự thấy được cái gọi là nói dối không chớp mắt rồi.

Nhưng mà điều này nói lên rằng người đàn ông này thực sự yêu thương con trai, cho nên cô không có gì để nói cả.

Đến trường học, Cung Dạ Tiêu thu đống văn kiện lại, đẩy cửa bước xuống, Trình Ly Nguyệt cũng theo hắn xuống, đối với thằng bé mà nói, nhìn thấy cha mẹ đồng thời đến đón nó, cảm xúc hưng phấn đó lời nói cũng không thể hình dung ra được, trong tâm hồn nhỏ bé của nó, tình yêu như vậy mới là toàn vẹn.

"Daddy, mami..." Thằng nhóc vui sướng gọi, lon ton chạy đến chỗ Cung Dạ Tiêu, cánh tay nhỏ dang ra, Trình Ly Nguyệt cúi thấp người xuống, nụ cười hiền dịu nhìn nó, vén tóc mái bị mồ hôi dính chặt trên trán, lộ ra vầng trán rộng sáng sủa.

"Nóng như vậy, về nhà phải lập tức tắm rửa." Trình Ly Nguyệt nói.

"Ừm! Daddy, bế" Thằng bé bắt đầu ầm ĩ, ôm lấy cổ Cung Dạ Tiêu đòi bế.

====

End chương 189

(P1) Tổng tài hỏi vợ: Bánh bao làm mai - Tịch Bảo NhiWhere stories live. Discover now