Chương 37.1 Đau lòng

383 7 0
                                    

Chương 37.1 Đau lòng

” Jang thiếu……”

A vung tay gạt đi,

« Xéo đi ! »

Cô gái bị bất ngờ, xém ngã nhào vào ghế sô pha, Hyunseung nhếch môi cười nhạt,

« Nghĩ là mặc bộ quần áo này vào sẽ thành nữ sinh hả ? Muốn giống thật thì phải còn trinh, cô là gái trinh hử ? Ra ngoài ngay. »

Sắc mặt cô gái tái xám như tro, cả đám người thấy thế không dám tiếp cận a nữa, túm tụm đi ra khỏi phòng.

« Này, miệng cậu cũng nanh nọc gớm nhỉ. »

Gdragon không bỏ lỡ cơ hội châm chọc,

« Cô nữ sinh của cậu đâu, sao hôm nay không thấy tới ? »

« Tôi đá rồi. »

Gdragon nghe xong, cứ như vừa đọc truyện cười thế kỷ, anh đứng lên, bóng lưng cao lớn trong không gian tranh tối tranh sáng bị kéo ra thật dài,

« Tôi không chơi với cậu nữa đâu, cậu chơi cũng có chừng mực thôi, cẩn thận lại thương thân đấy. »

Dứt lời thì đi ra khỏi phòng bar hạng nhất.

Hyunseung tựa lưng vào ghế sa lon, như đang nghĩ điều gì, một lúc sau thì lấy di động ra.

Hyuna thắt dây an toàn xong, vén lọn tóc rủ xuống bên má ra sau tai,

« Chúng ta đi đâu ? »

« Đi ăn cơm. » JunHyun cười nắm lấy tay cô.

Nhất thời, điện thoại reo chuông, cô rút bàn tay ra lấy điện thoại.

Mở ra, là một tin nhắn,nội dung là : Tôi nhớ em.

Kí tên Jang Hyunseung.

Bàn tay Hyuna run rẩy, vội vàng xóa đi.

“Ai vậy?”

“Tin nhắn rác thôi ạ.”

Junhyun vẫn tiếp tục lái xe, còn hyuna thì chột dạ, di động lại vang lên lần nữa, cô giật nảy mình, suýt nữa thì ném điện thoại ra sàn xe.

Mở máy, lại một tin nhắn nữa, lần này a viết:

“Tôi nhớ cơ thể em quá.”

Cô định xóa đi thì lại thêm một tin nữa được gửi tới: Tôi nhớ lúc nằm trên người em, lướt bàn tay lên em thì lòng dâng đầy khoái cảm.

Sanh Tiêu vừa tức vừa hoảng, không kịp xóa đi.

« Sao thế Hyuna ? » Junhyun nghiêng đầu nhìn, trong mắt có chút nghi ngờ.

Cô giật mình liền nhét nhanh điện thoại vào túi xách, ngón tay gí mạnh vào phím tắt máy, hắn giơ bàn tay phủ lên mặt cô,

« Có phải em khó chịu ở đâu không ? Sắc mặt em tái quá. »

Cô không hề biết, điện thoại của cô chỉ sáng lên chứ không tắt.

Bàn tay Junhyun thật sự rất ấm áp, hyuna không dám quá tham lam níu giữ, « Anh chú ý lái xe đi. »

Cô hướng đôi mắt ra ngoài cửa sổ, nhưng trong lòng lại tràn ra nhiều cảm xúc, không chỉ có sợ mà còn thêm một thứ bi thương không nói nên lời, Hyunseung chẳng biết từ khi nào đã đi tới và chiếm giữ cuộc sống của cô, dù cô tìm mọi cách để quên a nhưng không cách nào làm được.

Lúc ăn cơm tối, lòng cô vẫn không yên.

Junhyun đặt một đĩa gan ngỗng trước mặt cô, lòng Hyuna tự nhủ, cầu mong đừng có gặp được Hyunseung ở đây.

Ăn cơm xong, tới tận lúc ngồi lên xe, cô mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đi được một lúc, Hyuna thấy là lạ thì hỏi,

“Chúng ta đi đâu vậy anh? »

« Giờ vẫn còn sớm, mình tới nhà anh ngồi chơi một chút nhé. »

Junhyun điều khiển vô lăng, Hyuna nghe vậy thì bối rối, hắn hiểu ý thì nở nụ cười nhợt nhạt,

« Em nghĩ gì thế ? Anh cũng không ăn thịt được em, mà chủ yếu là muốn em đến thăm nhà thôi. »

« Em còn phải về trường nữa. »

“Yên tâm đi nhé, anh cam đoan sẽ đưa em về trước giờ đóng cửa ký túc.”

Junhyun nói xong, thì đạp ga tăng tốc.

Hắn, vẫn sống ở khu chung cư cao cấp ngày trước.

Căn phòng rộng 160 m2,Hyuna theo sau lưng Junhyun, hắn bật đèn, hệ thống điện trong phòng rất hiện đại tân tiến,Anh đỡ lấy chiếc túi xách của Hyuna đặt lên bàn trà, xoay người đi rót cho Hyuna một ly trà sữa.

Cô giấu mình trong chiếc sô pha, cô co cụm người lại, đây không phải lần đầu tiên Hyuna bước vào không gian sống của Junhyun, từng món đồ, từng góc nhỏ trong căn hộ này cô còn quen thuộc hơn hắn.

Đã từng, cô chỉ là người giúp việc ở nhà hắn, giờ đã lên chức bạn gái.

Hyuna đặt hai tay lên đầu gối, cứ xoa đi xoa lại hai bàn tay, Junhyun đang đi đến trước tủ rượu, mở ra một chai vang đỏ Pháp, cô vẫn thấy khó chịu trong người từ lúc nãy nên đứng dậy đi vào toilet.

Nhìn lớp hơi nước đọng trên chiếc gương, Hyuna giơ tay lau đi, trên mặt kính sạch sẽ đậu lại vết in năm ngón tay. Ngày ấy, Yuri còn đang học ở Paris,Junhyun say rượu, rồi đẩy cô vào toilet, bắt cô thay quần áo của Yuri, rồi hắn mê man đem cô ra soi trước chiếc gương này, nói với cô hết chuyện này đến chuyện khác. Tỉnh rượu, khi nhìn rõ khuôn mặt người trước mắt, thì lại tìm mọi cách để sỉ nhục cô, quát tháo ép cô cởi ngay quần áo Yuri ra.

Hết chương 37

Chìm trong cuộc yêu ( edit) ( 2Hyun)Where stories live. Discover now