GIỜ SỐ 8: Chuyến tham quan thực địa (1)

6.3K 600 59
                                    

  Cũng như mọi hôm, đêm hôm nay rất yên tĩnh, tôi mở to mắt nhìn trần giường.

Buổi giao tiếp, may mắn chỉ diễn ra vào buổi trưa, tầm chiều thì tất cả tạm biệt lên xe ngựa trở về.

Tôi thật sự chẳng hiểu vì sao tất cả đều nhìn tôi một cách dè dặt, cả các hoàng huynh nữa, họ không dám nhìn tôi. Vầng trán của họ đẫm mồ hôi, thi thoảng tôi nghe tiếng nuốt nước bọt.

Tôi làm họ sợ gì sao?

Tôi chỉ thấy bản thân thực sự RẤT ỔN sau khi chứng kiến màn triển lãm tranh do phụ hoàng bày ra. Vò bức thư ném vào lò đốt rác, tôi đơn giản nhìn các hoàng huynh đứng gần đó lo lắng cho mình, cười như có như không, nhưng tôi dám chắc tôi cười cực kì gượng gạo đến nỗi mặt mày các hoàng huynh đều xanh mét.

"Ta muốn cùng phụ hoàng đến ngự uyển này dùng trà...khi Người trở về"

Đó, tôi nói vậy thôi mà.

Sau đó không ai dám nhìn thẳng vào tôi luôn.

Đơn giản là dùng trà...và hàn huyên với phụ hoàng đôi điều thôi.

Kai đôi lúc vỗ đầu tôi, chỉ vỗ thôi, hình như lầm bầm câu gì đó không rõ, nhưng tôi nghe có từ "phụ hoàng trở về", rồi "Law đừng buồn"....

Tôi không nghe rõ câu cú gì cả.

Aaaa, tôi buồn ngủ rồi.

Khẽ xoay người trên giường, tôi nhắm mắt. Nhớ lại lúc Heine đứng ở trước tiền sảnh nhìn tôi, nhưng hắn không nói gì, tuy nhiên khuôn mặt trẻ con ấy không nghiêm, ánh mắt đã nhu hoà đi rất nhiều, cả cơ mặt của hắn cũng thả lỏng.

Tôi đáng lo ngại vậy sao?

Lòng vẫn còn tức tối chuyện phụ hoàng, tôi lơ, lướt qua hắn đi lên cầu thang tầng hai trở về phòng.

Trước khi đi tôi có kịp nghe hắn nói một chuyện: "Ngày mai sẽ có phần thưởng cho ngài"

Phần thưởng? Tôi đã làm gì nào? Tôi chỉ chào duy nhất một lần, sau đó hoàn toàn không giao tiếp bất cứ điều gì nữa. Không lẽ chỉ chào thôi...mà cũng được thưởng sao? Hắn coi tôi là trẻ con lên ba à? Sao có cảm giác...hắn với phụ hoàng...hình như có nét gì đó chung chung....cùng một giuộc hết sao!!?

( *au: Law đoán chuẩn quá đi!!! )

Hôm nay thật sự rất mệt, tôi nhắm mở mắt vài cái, rồi ngủ luôn, mang theo sự tò mò về phần thưởng ngày mai của Heine-sensei.

Tôi có cảm giác giấc ngủ của mình kéo dài rất lâu, và dường như cũng là thoáng chốc.

Trong cơn mờ mịt, tôi nghe tiếng ai đó gọi, lập tức mở mắt ra. Đập vào mắt là khuôn mặt phóng đại của Kai.

Hình như....anh ấy đang nằm cạnh tôi thì phải...

Ánh mắt sắc lẻm thấy tôi đã dậy, liền nói: "Đã trễ, Law"

...

...

"Mềm~~mềm~~"

"Kai-nii-san"

"Hm?"

"Anh lên giường em làm gì?"

"Law, mềm~ta thích" Kai vòng tay ôm lấy tôi, một tay xoa đầu, mặt anh ấy cọ vào mặt tôi. Mặt trông rất thoả mãn.

[Đn Gia Sư Hoàng Gia] Lục Hoàng TửWhere stories live. Discover now