Chương 6: Nợ Đào Hoa

421 21 3
                                    

Khanh Tấn nghe được mọi chuyện liền tức giận rồi!

Lại có kẻ không thèm đại nữ nhi nhà mình sao? Năm đó ném tú cầu tuyển phu, còn không phải là nam nhân toàn thành đều đến thử vận may hay sao, giờ đến cả một tên tiểu tử nhà phú thương cũng không thèm để ý. Đại nữ nhi nhà hắn lớn lên thiên tư trác tuyệt, thanh tú đọng lòng người, vốn từ nhỏ muốn bảo hộ khuê nữ không để nàng ra ngoài khiến người nhòm ngó ai ngờ xảy ra chuyện ném tú cầu lần đó!
Nguyên bản Khanh Tấn có lần may mắn được gặp qua quốc sư, nhìn thấy ông, quốc sư chưa thèm hỏi tên tuổi gia thế đã phán rằng " Đại khuê nữ, hỉ cầu kết lương duyên" làm ông không khỏi sợ hãi. Khi về kể cho phu nhân nghe lại bị Khanh Niệm nghe được nên mới xảy ra chuyện này. Từ khi Khanh Niệm vừa mới ra mắt mọi người, toàn thành liền chấn động, Khanh phủ có khuê nữ đẹp tựa thiên tiên a, khí chất bất phàm a. Bao nhiêu bà mối đến dẫm nát cửa Khanh gia cũng chỉ nhận bị lạnh lùng từ chối, rằng hôn phối do nhi nữ tự mình quyết định.

Nay biết nữ nhi có người trong lòng, lại là người trước kia bắt được tú cầu thì càng tin lời quốc sư nói, âm thầm hạ quyết tâm cướp về "lương duyên" cho nàng.

Khanh Trầm ngồi một bên thấy cha mặt lúc trắng lúc xanh thì hài lòng, nâng tay lên nhấp một ngụm trà, chỉ một động tác nhỏ cũng lộ ra vô hạn phong tình. Xin phép cha ra ngoài, đi thẳng đến tiểu viện của Khanh Niệm.

"Tỷ tỷ là đang làm gì a"

Người chưa tới thanh đã vào, Khanh Niệm đặt bút xuống ngẩng đầu nhìn Khanh Trầm, khóe miệng khẽ nâng lên, hòa ái gọi nàng ngồi xuống.

"Trời, tỷ tỷ lại đang vẽ tên chết bầm đó sao, thực sự a, ta là không hiểu sao tỷ lại thích hắn như vậy, thích một cái liền 5 năm" Khanh Trầm nhìn nhìn bức họa vẽ mỹ nam tử chưa khô mực trên bàn. Mắt sáng mày kiếm tỏa ra ngời ngời anh khí, nhưng đôi môi lại cong cong rất dịu, làm tổng thể khuôn mặt có vẻ rất không rõ giới tính, có khi xõa tóc ra lại là cái mỹ nhân đây a. Khanh Trầm không khỏi âm thầm cảm thán, hôm qua mình chỉ là nhìn lướt qua dung mạo hắn một chút đã thấy không tệ, giờ xem tỷ tỷ họa lại lại thấy hắn thực xuất trần đây! Đúng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi nên tỷ mới họa đẹp như vậy.

Khanh Niệm cũng chỉ mỉm cười, lúc sau mới mềm mại nói.

"Thích liền thích a, nhìn một cái liền yêu, yêu một cái chính là 5 năm. Trong mắt ta chàng chỗ nào cũng tốt" Khanh Niệm đến nay đã tròn 20 cái xuân, lại đem lòng yêu người 5 năm, cũng là 5 năm nhìn Dương Du từng chút trưởng thành, thầm mỉm cười. Chàng thật là ngây ngô đâu, 5 năm cũng không hề thay đổi, mỗi khi đi chơi đều bị tiểu cô nương kia làm cho đến rối tung rối mù, nhưng mà nụ cười trên mặt một chút cũng không thay đổi. Nhiều đêm nàng thường mơ thấy mình chính là tiểu cô nương kia, thèm ăn kẹo hồ lô sẽ kêu chàng đi mua, muốn đồ chơi gì liền bảo chàng mua nó, có thể bồi chàng đi khắp ngóc ngách nơi đây, khi mệt mỏi sẽ làm nũng đòi chàng cõng về, cứ thế cứ thế, có thể bồi nhau đi khắp thế gian, luôn có chàng ở bên bảo hộ, làm chỗ dựa thật vững chắc an toàn, lại thật ôn nhu ấm áp.

Khanh Niệm suy nghĩ đến thất thần, viền mắt không biết từ lúc nào đỏ lên, một giọt nước mắt trong suốt nặng nề rơi xuống làm nàng giật mình tỉnh lại.

[ BH ][ Tự Viết ]Tô Thị chuyện chưa kểWhere stories live. Discover now