Chương 3: Gia Biến

385 19 3
                                    

Thấm thoắt 3 tháng trôi qua, những đợt gió mùa rét căm căm kéo về, Tô Thị chạy sang chỗ Dương Du để cùng ngồi lò than sưởi ấm. Phòng của nàng cũng có lò than, nhưng vẫn rất lạnh, nên nàng mang qua sưởi cùng Dương Du, chắc chắn sẽ ấm hơn.

Dương Du đang ngồi vẽ tranh, thấy Tô Thị đến thì nhanh tay giấu đi, cười hề hề lấp liếm.

"Du a, ta đến sưởi lò với Du đây" Tô Thị cười mỉm đi đến bên cạnh Dương Du, thấy nàng có vẻ không tự nhiên thì cũng thu lại tâm tư muốn trêu đùa. "Du kể ta nghe lần này đi buôn với cha có gì vui không?" Tô Thị hưng phấn hỏi, mỗi lần Dương Du theo cha đi lấy hàng về thì đều có rất nhiều điều kể cho nàng nghe, rất thú vị. Nàng nhiều lần muốn đi theo nhưng lại không được, vì cha lo nàng thân nữ nhi yếu đuối sẽ không chịu được khổ cực. Dương Du từ nhỏ cũng đã quen rồi, coi như đi rèn luyện thân thể đâu.

Những lần trước đều là đi theo cha buôn bán ở thành X đột nhiên lần này lại đến xứ Lạng, Dương Du cũng không tiện hỏi làm gì.

"Lần này đến xứ Lạng a, còn phồn hoa hơn thành X rất nhiều, có điều đi hơi xa thôi a. Nơi đó cũng có rất nhiều thương nhân, cũng có văn nhân đến học tập rất nhiều. Ta còn gặp được một cô nương đang ném tú cầu tuyển phu a, Tô Nhi biết không, ta lúc đó chỉ đi ngang qua, vậy mà tú cầu lại bay trúng vào lòng ta. Nhưng do ta còn nhỏ nên mới không bị kéo đi làm tân lang đâu. Hahahaha" Dương Du xoa xoa mũi, kể đến đó thì ngượng ngùng cười, quả thật lúc đó nàng là lo sợ bị mang đi, vậy Tô Nhi ai sẽ bảo vệ đây, thực sự sợ hãi a. Mặc dù tân nương kia mặc tân nương hồng y trông thật xinh đẹp, Dương Du lại tưởng đến Tô Thị mặc vào như vậy một thân tân nương y phục, không khỏi thất thần đứng ngây người, về đến nhà vội vàng họa lại a.

Tô Thị nghe vậy không hiểu sao có chút ghen tuông, như thế nào lại vậy được a, chắc hẳn ở đó bao nhiêu người, sao lại rơi vào Du nhà mình chứ. Nghĩ vậy không khỏi mặt lạnh đi, không muốn nhìn Dương Du nữa, cứ nghĩ sau này tân nương của Dương Du không phải bản thân lại thấy khó chịu, làm sao vậy a.

Dương Du thấy nàng mặt lạnh thì hoảng sợ, đang kể chuyện cho nàng nghe sao lại vậy đây, vội vàng chạy lại trước mặt Tô Thị. "Tô Nhi đây là sao vậy, không muốn nghe kể chuyện nữa sao?"

"Không nghe nữa, không nghe nữa" Tô Thị phất tay định rời đi, Dương Du nhanh tay bắt lấy tay của nàng. "Tô Nhi đây là làm sao a, Du lại làm gì sai sao, đừng không nhìn Du mà, có được không. Làm sao nói với Du được không, Du sẽ giúp Tô Nhi mà" Dương Du bộ dáng thật sự rối rắm, Tô Thị như vậy là lần đầu tiên Dương Du nhìn thấy, lạnh lẽo đến có chút đáng sợ a.

Tô Thị cũng không biết mình bị sao vậy, chỉ là thấy thật khó chịu, Du sau này sẽ phải thú thê tử, người đó sẽ là mình sao? Hay là người khác đây, thật không muốn Du có người khác chơi cùng mà.

"Sau này Du sẽ thú Tô Nhi làm thê tử sao" Tô Thị cắn răng nói ra, kì thực nàng cũng không biết như thế nào là phu thê chân chính, chỉ nghĩ sẽ như cha mẹ, cùng nhau đến già, Du nói sẽ bảo vệ mình suốt đời cơ mà.

"Sẽ....Nhưng mà....Tô Nhi sẽ làm thê tử của Du sao? Nhưng cha mẹ nói huynh muội không thể thành thân a" Dương Du đáp cái chắc nịch rồi thấy có gì đó sai sai, mới ngập ngừng hỏi lại.

[ BH ][ Tự Viết ]Tô Thị chuyện chưa kểWhere stories live. Discover now