CHƯƠNG 12: LỄ SINH THẦN

38 1 0
                                    

EDIT:   YÊN
Tề Vân Nhược đợi thật lâu, đợi cho trong bụng càng ngày càng đói, hắn buổi trưa   không có ngủ đủ giấc, hiện tại cả người mệt mỏi.
Lí Sâm dốc lòng cho sự vụ, Túc Cát nhất thời đem Tề Vân Nhược ra sau đầu, chờ chủ tớ thời điểm trước sau di vào nhìn đến đều là sửng sốt, Túc Cát lập tức liền   phản ứng lại noí: "Tiểu Tề công tử còn chưa có dùng cơm trưa đi.''
Tề Vân Nhược gật gật đầu, Túc Cát cười cười, đi xuống chuẩn bị.
Sau khi Lí Sâm ngồi xuống, tỳ nữ đưa tới nước ấm, hắn rửa mặt sạch sẽ, noí: "Nói với Túc Cát, làm cho nhóm tiên sinh thêm vài món thức ăn.''
"Vâng."

Tề Vân Nhược cũng rửa sạch tay, ngồi ở một bên, trộm liếc qua Lí Sâm, thấy hắn   thần sắc mệt mõi dựa vào ghế ngồi, Tề Vân Nhược cất tiếng: "Để em hầu hạ ngài thay quần áo.''
"Được.''
Lí Sâm đứng lên, Tề Vân Nhược đi theo phía sau, tỳ nữ đem áo khoát bông lớn chuẩn bị sẵn sàng, Tề Vân Nhược ở một bên nhìn một chốc, nửa quỳ xuống giúp hắn cởi giày, thay thành đôi giày vải.
Lí Sâm hoỉ: "Em có việc tìm ta sao?''
"Em đến để lĩnh bạc.''
Lí Sâm nghĩ nghĩ, nhớ tới việc Tề Nghê Quần nói, để cho Tề Vân Nhược tạm thời quản lí sự vụ trong phủ, không hỏi bật cười, hoỉ: "Công việc như thế nào?''
Tề Vân Nhược trả lời Lí Sâm cùng với Túc Cát giống nhau,
"Tuy rằng bề bộn nhiều việc, nhưng quả thật rất có ý tứ.''
Lí Sâm cười to, hắn nhìn thấy Tề Vân Nhược, thiếu niên tươi trẻ trong mắt toát chính là thần thái vui sướng. Y là thực thích việc này.
Lí Sâm thời điểm đi ra ngoài ăn cơm thoải mái hơn rất nhiều, hắn nhìn bữa tối   quay qua hỏi: "Như thế nào không có củ cải đường?''
Túc Cát cười khổ trả lời: "Gần mấy ngày nay Vương phi nương nương cùng Vi trắc phi đều thích ăn món này, ba bữa cơm đều phải có, trù phòng trước cấp cho hai nơi này, nô tài đã dặn dò, từ ngày mai phải mua nhiều cây củ cải về làm món này.''
Tề Vân Nhược vội giải thích: "Mấy món này em đều thích ăn.''
Lí Sâm gật gật đầu, hai phi tử có thai chuyện này trong lòng hắn cũng có chút   vui vẻ, nhiều con nhiều phúc, hắn chờ mong đem nhóm con trai của mình bồi dưỡng thành những nam nhân xuất sắc, chờ mong đem con gái như hoa như ngọc một ngày nào đó gả ra ngoài.
Tề Vân Nhược ăn uống không tồi, so với lúc trước Lí Sâm gặp qua ăn được nhiều   hơn.
Túc Cát đứng hầu một bên, vẻ mặt vi diệu, ngày đó Lí Sâm vẫn không có ngủ lại trong phòng Tề Vân Nhược, Tề Vân Nhược lúc dọn ra ngoài hắn cũng không có qua nhìn, nhưng là hai người giờ này ở chung, giống như càng thêm tự nhiên.
Hai người ăn uống xong, Lí Sâm đợi cho tiêu thực, chính mình mang theo chìa khóa đi mở ngân khố, cho người nâng mấy rương bạc cho Tề Vân Nhược mang về. Hắn về sau Tề Vân Nhược, Lí Sâm đi bộ qua Tú Lâm viện, Túc Cát thăm dò hoỉ: "Cần nô tài đi trước báo một tiếng không?''
Lí Sâm lắc đầu: "Không cần, ta liền cùng Qúy Hoàn trò chuyện một lát, ngươi nói mấy ngày hôm   trước Qúy trắc phi tìm Qúy Hoàn sao?''
"Qúy Hoàn công tử ở lại một lát sau đã trở về.''
"Ừ.''
Túc Cát nhìn thần sắc hắn có chút không để ý, mỉm cười: "Hôm nay Từ đại phu bắt mạch cho đại thiếu gia, nói thiếu gia gần đây thân mình chăm sóc rất tốt, không giống trước kia thường sinh bệnh.''
Lí Sâm than nhẹ một tiếng: "Hi vọng thằng bé có thân thể cường kiện, trở thành một nam nhi đĩnh thiên lập địa sức dài vai rộng.''

Lí Sâm nhìn ánh nắng trên trời, nghĩ đến lễ sanh thần chỉ còn mấy ngày, hoàng hậu là mẹ đẻ của Lí Sâm, cũng là vợ cả mà đương kim hoàng thượng kính trọng, Lí Sâm vì mẫu thân ở miếu trong hoàng thành nhờ người thờ cúng mấy trản đèn   chong cầu bình an, cũng tự mình hỏi Tề Nghê Quần chuẩn bị hạ lễ xong chưa nhiều lần.
Thời điểm đi đến Tú Lâm viện, Qúy Hoàn vừa vặn đang tản bộ ở trong viện, thấy hắn đến có chút giật mình, Lí Sâm hỏi: "Ngươi thật sự không có việc làm nhàn nhã vô sự.''
Qúy Hoàn cười vui vẻ: "Buổi tối ta ăn nhiều hơn mọi ngày một ít.''
Lí Sâm cười lắc đầu, cùng đi tản bộ với Qúy Hoàn, y hoỉ: "Ta nghe nói ngài kêu Tiểu Tề quản lý sự vụ trong Vương phủ?''
"Là chủ ý của Vương phi.''
Qúy Hoàn nghĩ nghĩ, lại noí: "Thật nghĩ không ra, bộ dáng Tiểu Tề thế kia, không giống như có khả năng là người có thể đảm nhận sự vụ.''
Lí Sâm nói thêm: "Ta thấy hắn thực thích việc này.''
"Tiểu Tề thích có chuyện để làm, sự tình gì nhưng thật ra cũng không để ý lắm,   thời điểm đến nơi này của ta, ta có nhờ y sửa sang giá sách lại một lần, hắn còn so với gã sai vặt chăm chỉ hơn.''
Lí Sâm thiêu mi, từ chối cho ý kiến.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tề Vân Nhược phái mọi người trong Quan Hà Đinh Châu đi ra ngoài cấp phát bạc hàng tháng, chính mình ngày hôm qua cùng nói chuyện với công công phụ trách tuần tra, Tiền công công ôm phất trần, thần bí noí: "Hôm qua nô tài tự mình đi tra, quả nhiên biết điều gì đó thật không có, nghĩ ngài tuổi trẻ không làm được việc gì, lại tụ cùng một chỗ uống rượu đánh bài, đốt đèn, sáng rực cả một đêm, nói chuyện luyên thuyên.''
Tề Vân Nhược: "Nếu là trước kia, công công là phạt bọn họ như thế nào?''
Tiễn công công cười cười: "Mỗi chủ tử mỗi khác nhau, phạt nặng phạt nhẹ cũng không giống nhau, Qúy trắc phi nương nương thời điểm chủ sự, xử phạt khắc nghiệt, không dám liều lĩnh phạm tội một chút, sau này Vương phi nương nương chưởng quản, những tên trộm cắp giở thủ đoạn mánh lới đều sợ tân chủ tử lấy bọn họ khai đao, thành thành thật thật một trận, hiện nay việc này phạt như thế nào, đều xem ý tứ của ngài đi.''
Tề Vân Nhược quay qua: "Những người nào, đưa ta xem xem.''
Tiền công công đưa lên một quyển sổ, Tề Vân Nhược sắc mặt càng xem càng âm trầm, không biết đêm qua những người này như thế nào tiếp cận được, là một thái giám quản sự của Đông Mai cư, mấy tiểu thái giám của Sương Thu viện, những người này uống rược bài bạc, phạm tội không nhỏ.
"Trong phủ luông luôn thưởng phạt theo luật từ xưa đến nay.''
Tề Vân Nhược sắc mặt bình thản buông sổ xuống.
Tiền công công tựa tiếu phi tiếu nhìn qua hắn, nói:
"Liền làm theo ý của Tề công tử đi.''
Đông mai cư công công phạm sai lầm chính là Nguyên Bảo, hắn từng đắc tội Tề Vân Nhược, chuyện này trong Đông Mai viện cũng có không ít người biết, có người không khỏi cảm thấy đây chính là Tề Vân Nhược quan báo tư thù, ngược lại trong Sương Thu viện phạ sai lầm chỉ là những công công nhỏ bé, Nguyên Bảo bị hạ thân phận quản sự xuống, lại bị đánh hai mươi đại bản, mặt mũi đều không còn.
Tống ma ma lướt vào như một trận gió, sắc mặt xanh mét, nàng là người Tề Nghê Quần phái tới trông chừng Tề Vân Nhược làm việc, sáng nay nàng trở về đưa tiền tiêu hằng tháng, thuận tiện báo cáo cho Tề Nghê Quần mấy chuyện gần đây Tề Vân Nhược làm, ai biết mới quay đầu đã như vậy xảy ra chuyện lớn.
Tống ma ma gằn từng chữ: "Ngài rõ là cánh cũng cứng rồi, việc như vậy cũng dám làm.''
Tề Vân Nhược im lặng, ngồi ở phía sau bàn lật xem nợ cũ của Vương phủ.
Tống ma ma trong lòng tức giận càng tăng lên, cả giận mắng: "Ngươi nghĩ rằng chủ tử trong phủ này chính là ngươi hay sao? Ngay cả Vương phi nương nương đều có thể không để ở trong mắt, Vương gia còn không có sủng ngươi đâu, mà bắt đầu không biết trời cao đất rộng! Chờ Vương phi đem quyền quản sự thu hồi, cho ngươi biết kết cục là như thế nào!''
Tề Vân Nhược hỏi ngược lại: "Vậy ma ma nói, việc này nên làm như thế nào?'''
Tống ma ma hừ hừ: "Nguyên Bảo công công là người đắc lực bên cạnh Vương phi nương nương, ngài nói là nên làm như thế nào đây?''
Tề Vân Nhược cúi đầu, thản nhiên không cho là đúng: "Phạt cũng phạt, đánh cũng đánh, ngài lại cùng ta nói không có biện pháp, ngài sau thỉnh Cam công công quản thúc nhiều hơn là được, những kẻ dùng được bên người Vương phi cũng không phải chỉ có một kẻ như hắn, một người bên cạnh Vương phi làm ra chuyện như vậy, cũng là không tốt.''
Tống ma ma thanh âm lạnh lùng: "Tam thiếu gia thật sự là nhanh tai nhanh miệng.''
Tề Vân Nhược không lên tiếng, Tống ma ma hừ lạnh một tiếng đi ra ngoài, trực tiếp đi Đông Mai cư.
Tề Nghê Quần hiểu so nhiều hơn, nàng mặc dù cảm thấy không tán thưởng Tề Vân Nhược, chính là lại vô cùng hoài nghi đi tìm Tiền công công xem ý tứ của Tề Vân Nhược là như thế nào.
Tiền công công là người phụ trách tuần tra, thái giám quản sự giám thị nội thị tỳ   nữ trong hậu viện, hắn cùng với Tề Nghê Quần tiếp xúc không nhiều lắm, Tề   Nghê Quần luôn luôn cảm thấy được đó là một người hiểu chuyện, nhưng mà hắn lại cầm căn cứ phạm tội chính xác trực tiếp đi tìm Tề Vân Nhược nói chuyện đầu   tiên, cái này quả thật làm người khác suy tư.

PHI TẦN DẮNG TƯỜNGWhere stories live. Discover now