Chương 9: Không Còn Là Trang Tranh

Bắt đầu từ đầu
                                    

Thường Trấn Viễn hơi rướn người về trước, “Tôi hỏi là, sau chín rưỡi tối cơ.” 

Chu Tiến không đỡ được nữa. 

Trong đầu gã chỉ có một suy nghĩ! 

Hắn biết! 

Hắn biết thật! 

Không phải hắn đang gài mình. 

Chu Tiến lại bỏ kính xuống, lấy khăn ra lau. Nhưng động tác lần này rõ ràng là không bình tĩnh như lần trước. Đến cả Lăng Bác Kim cũng nhận ra được sự căng thẳng nơi gã, điều này khiến Lăng Bác Kim phải nhìn Thường Trấn Viễn bằng con mắt khác, tuy cậu không biết mấy câu hỏi đơn giản như vậy rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì. 

Chu Tiến một lần nữa đeo kính lên rồi mới nói, “Sau chín rưỡi, tôi cùng xem ti-vi với vợ, áng chừng tới khoảng mười một giờ tối…” 

“Kiểm tra băng hình của khu dân cư là biết ngay anh có ra ngoài sau chín rưỡi tối không phải không?” Thường Trấn Viễn vặn cổ. 

Chu Tiến mím môi, tức thì gật đầu nói, “Đúng đấy.” 

Thường Trấn Viễn biết trong lòng gã còn xa mới được thản nhiên như mặt ngoài của gã. Song thế này đã đạt tới mục đích của hắn rồi, vốn hắn cũng không định truy tra chuyện Hứa Hải Hồng, sự sống chết của người khác vốn dĩ chẳng quan trọng với hắn, điều hắn thật sự muốn là mượn tay Chu Tiến để công kích Triệu Thác Đường! 

Vậy nên hắn thấy tốt thì dừng, hỏi chuyện về Trang Tranh. 

Chu Tiến không xả hơi vì hắn buông tha, mà còn trở nên khẩn trương hơn do gã không chắc ý của Thường Trấn Viễn. Nhìn bộ dạng của đối phương, hẳn là biết chuyện Hứa Hải Hồng bị một tên khách biến thái tra tấn tới chết, mặc dù mình không phải hung thủ, nhưng lại hỗ trợ giấu xác, là đồng phạm. Có điều chuyện này làm rất gọn ghẽ, bản thân tên khách chắc chắn sẽ không nói ra, hai kẻ biết chuyện khác là tâm phúc của gã, gã vững tin rằng bọn họ sẽ không bán đứng gã, chí ít thì sẽ không bán cho cảnh sát, còn một người nữa —— 

Chưa bàn việc Trang Tranh đã chết rồi, dù không chết thì cũng không có khả năng hắn nói chuyện này cho cảnh sát, mệnh lệnh giấu xác kia là chính miệng hắn nói đó. 

Gã nghĩ tới đau cả đầu, trả lời câu hỏi của Thường Trấn Viễn càng thêm e dè, sợ sểnh ra cái lại đắc tội hắn. 

Nhưng sự e dè của gã khiến Thường Trấn Viễn rất khó chịu, hỏi bình thường Trang Tranh với Triệu Thác Đường có quan hệ thế nào, lúc Chu Tiến trả lời là thân như anh em, hắn đập bàn cái rầm đứng lên. 

Chu Tiến bị dọa giật thót. 

Lăng Bác Kim ngừng bút, quay đầu nhìn hắn. 

Thường Trấn Viễn đi tới bên cửa sổ, mở cửa sổ ra, im lặng nhìn bên ngoài. 

Nếu như Thường Trấn Viễn làm thế này trước khi nêu ra những câu hỏi kia, nhất định Chu Tiến sẽ kháng nghị gây sự, nhưng giờ gã không giũ ra được tí uy phong nào. Thi thể của Hứa Hải Hồng chôn không kỹ, biết địa điểm là đào ra rất dễ. Mà chứng cứ vắng mặt của mình cũng đầy rẫy sơ hở. Trước đó gã hoàn toàn chẳng lường được sẽ có người đi chú ý tới Hứa Hải Hồng vô thân vô cố. 

Bước Nhầm Đường Ngay - Tô Du Bính (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ