Chap 5: Phát hiện đáng sợ

384 31 5
                                    

Thế Huân đi lướt qua đằng sau Phác Xán Liệt, bỏ qua ánh mắt sắc lạnh của hắn, anh đỡ Bạch Hiền nhẹ nhàng ngồi xuống ghế. Tay đặt lên đầu cậu

- Vẫn giận chuyện đó à? Hôm nay anh không quên nữa đâu, yên tâm nhé...

- Anh nhớ đấy!

Thế Huân gật đầu rồi anh đứng thẳng người dậy đi đến sát bên Phác Xán Liệt đặt tay lên vai hắn nói nhỏ

- Tôi muốn nói chuyện với cậu...ra ngoài đi...

Hắn lừ mắt rồi lập tức đứng dậy đi theo sau anh.

Bạch Hiền ngơ ngác nhìn, không chỉ cậu mà tất cả mọi người trong lớp đều cảm thấy như sắp có chiến tranh xảy ra giữa hai mĩ nam hàng đầu của trường.

--------------------------------

Trên sân thượng, hai chàng trai đứng đối diện nhau, hai thân hình đều đạt chuẩn cân đối. Dung mạo Ngô Thế Huân được ánh mặt trời chiếu vào trông thật lung linh toả nắng với làn da trắng tự nhiên, còn Phác Xán Liệt đứng ngược sáng, mặt tiền tối lại toát ra vẻ đẹp ma mị mà điểm nhấn là đôi mắt, cảm giác như nó là một hố đen không đáy, ai nhìn vào cũng bị hút hồn...

Thế Huân nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới

- Cậu để ý Bạch Hiền đúng không?

- Cậu là gì của cậu ấy?

Anh bật cười một tiếng, tên kia không trả lời mà hỏi lại anh...

- Tôi thương Bạch Hiền như em ruột của mình...

- ......

- Trông thì đanh đá vậy thôi, Bạch Hiền thực sự còn rất ngây thơ, trẻ con lắm! Cậu ấy lại vô cùng nhạy cảm với lời nói của người khác...Cho nên, Phác Xán Liệt...cậu hãy về xác định lại tình cảm của mình...Nếu thực sự thích Bạch Hiền thì đối xử với cậu ấy thật tốt...còn nếu tình cảm nửa vời, tốt nhất nên tránh xa cậu ấy ra...Tôi cảnh cáo cậu, đừng làm Bạch Hiền tổn thương...bằng không thì đừng trách tôi không báo trước...

------------------------------------

Hắn trở về lớp và ngồi xuống bên cạnh Bạch Hiền, cậu nhìn hắn bằng đôi mắt dò hỏi, thực tò mò không biết Thế Huân và hắn nói chuyện gì mà bỏ học luôn tiết đầu đến giờ mới thấy mặt. Hắn ngồi im lặng, cậu đợi mãi hết chịu nổi liền lay vai hắn

- Xán Liệt...rốt cuộc anh Thế Huân đã nói gì với anh hả?

Phác Xán Liệt quay sang nhìn cậu chằm chằm, đôi mắt mị hoặc khiến cậu không thể dứt ra mà càng đắm sâu vào nó.

"Mình...thích anh ấy rồi...!" Tâm trí cậu bỗng hỗn độn...

Cậu thích hắn từ khi nào? Chỉ biết là cả đêm không ngủ được vì nghĩ đến hắn, thấy thoải mái khi nằm trong lòng hắn...và tối hôm trước khi nghe giọng hắn qua điện thoại, tim cậu như nhảy khỏi lồng ngực...Hắn là ai mà làm cậu điên đảo đến như vậy...? Có lẽ Bạch Hiền cần thời gian để suy nghĩ lại.

Mấy ngày sau đi học không thấy hắn nữa, cậu nhớ vô cùng. Đôi mắt lúc nào cũng nhìn sang khoảng trống bên cạnh và thở dài. Không biết hai người đó đã nói gì với nhau mà Phác Xán Liệt lại biệt tăm, gọi điện cũng không nghe máy.

[ Shortfic ChanBaek ] Yêu SóiDonde viven las historias. Descúbrelo ahora