Chương 203: Có phải khoảng cách giữa chúng ta ngày một xa không?

300 24 2
                                    

Hôm qua Py đi học cả ngày không kịp đăng chương mới, bây giờ Py đang ở phòng tin đăng truyện bù cho các bạn đây :)) 


Tìm Chung Khuê?

Lộc Hàm thật sâu nhăn đầu lông mày, lửa giận trong nháy mắt lên cao nói "Em cũng đi!"

"Em không thể đi!" Phác Tuấn Miên cự tuyệt cậu.

"Tại sao?" Lộc Hàm hỏi.

"Bởi vì anh không muốn em bị tổn thương, hãy để một mình anh gánh vác là được rồi , vì hắn không dám làm gì anh!"

"Nhưng . . . . ."

"Không cần nhưng gì cả, chuyện này cứ giao cho anh đi!" Phác Tuấn Miên nói đồng thời nắm thật chặt tay của cậu, sau đó từ từ đem lấy tay cậu từ trên cánh tay của mình kéo ra.

Lộc Hàm lo lắng nhìn hắn, cũng là trầm mặc không nói gì .

Phác Tuấn Miên hơi nhếch miệng nhìn cậu, vốn định muốn nói vài lời trêu chọc cậu, để cho cậu yên tâm, nhưng miệng lại chậm chạp không cách nào giống như trước kia tự tại nói ra , cho nên hắn chỉ có thể im lặng xoay người, sải bước rời đi.

Lộc Hàm đứng tại chỗ, chăm chú nhìn vào bóng lưng của hắn , tức giận đôi tay nắm thành quả đấm thật chặt .

Lão hồ ly Chung Khuê kia, một ngày nào đó cậu sẽ dọn dẹp hắn thật tốt!

※※※

Chuông trạch

Phòng khách lầu một

Chung Khuê ngồi ở ghế sô pha, cây gập đầu chim ưng đặt ở bên cạnh , gương mặt hắn tự nhiên, khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, hai tay đang cầm tờ báo sáng ngày hôm nay, thỉnh thoảng đưa một tay ra cầm lấy ly trà, nhẹ nhàng thưởng thức một hớp, sau đó lại trả về chỗ cũ.

Đột nhiên!

"Lão gia!" Tần quản gia đi tới bên cạnh hắn, cung kính cúi đầu nói "Đại thiếu gia đến rồi!"

"Àh ? Vậy sao ? Thực vui , cho hắn vào. . . . . ."

"Tôi đã vào rồi !" Thanh âm Phác Tuấn Miên đột nhiên cắt đứt lời của hắn, vội vã đi tới trước mặt của hắn, dùng hai mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm cái mặt mo kia .

Chung Khuê thả tờ báo trong tay ra, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tức giận của hắn , mỉm cười nói "Hôm nay sao lại rãnh rỗi như vậy đến thăm tôi?"

"Tôi không phải tới thăm ông!" Phác Tuấn Miên lạnh giọng.

"Vậy cậu đến đây là. . . . . . ?"

"Tôi là tới chất vấn ông !"

"Chất vấn?" Chung Khuê cầm lấy cây gậy đầu chim ưng ở bên cạnh , đem đôi tay đặt ở trên đầu chim ưng , sau đó hai mắt thẳng tắp nhìn vào mắt của hắn mà nói "Cậu muốn chất vấn tôi cái gì?"

"Tại sao lại muốn giết Biện Bạch Hiền ? Tôi không phải đã cảnh cáo ông rồi sao, không cho phép ông động đến cậu ấy ?" Phác Tuấn Miên tức giận hỏi.

[Longfic/Edit] ( ChanBaek) Bố tới rồi!! Cha chạy mau!! (Phần 2)Where stories live. Discover now