Chương 11 - 20

5.5K 129 51
                                    

Chương 11

"Đại oa, người còn đau không?" Đại Trụ và Nhị Bàn vượt tuyết từ ngoài vào nhà.

Ngọc Khê đang dựa vào giường nghỉ ngơi, thấy hai người vào nhà cười nói, "Tốt hơn nhiều rồi ạ. Chỉ bị thương ngoài da. Nhưng sao hai anh lại đến. Bên ngoài tuyết lớn như vậy."

"Hai chúng ta mới từ trên phố về, Minh Chí ca nhờ chúng ta đem các thứ về cho em. Ngày hôm qua tuyết lớn quá, Minh Chí ca không tới được, chúng ta hôm nay đi lên chợ mua đồ, thuận tiện mang về luôn."

"Ồ." Ngọc Khê nhớ đến những thứ đã mua trước đó."Hai anh lên giường đi. Lạnh lắm."

"Không ngồi, thấy em có tinh thần như vậy thì tốt rồi." Đại Trụ và Nhị Bàn đưa mắt, hai người không ngồi xuống liền đi ra ngoài.

"Đợi chút, Đại Trụ ca, hai anh không phải có chuyện gì giấu em chứ." Ngọc Khê thấy hai người này hôm nay có chút kỳ lạ.

Nhị Bàn hắc hắc cười hai tiếng, "Không có việc gì. Chuyện gì cũng không có."

Nhìn mặt hắn như nhặt được tiền, trong lòng Ngọc Khê vừa động, "Không phải hai anh tìm cái tên Lưu Nhị gây phiền toái chứ."

"Sao em biết?" Nhị Bàn cả kinh thốt ra. Bên cạnh Đại Trụ dùng sức kéo hắn, vẻ mặt ảo não.

Ngọc Khê vừa nghe quả thế, "Kẻ đó là một tên du côn, sợ tương lai tìm các anh gây phiền toái."

"Không sao, hai chúng ta chụp cái bao tải lên đầu hắn, chuyện lớn thì không có, nhiều nhất mặt mũi bầm dập, ai bảo hắn bắt nạt em với nhị oa."

Trong lòng Ngọc Khê có chút âm ỉ nhưng không biểu hiện ra ngoài, chỉ cười khuyên hai người về sau đừng tìm hắn gây phiền toái.

Tiễn hai người, Ngọc Khê có chút bất an, Lưu Nhị kẻ này là côn đồ, trộm cướp đánh nhau nháo sự, mười dặm tám thôn đều có tiếng, cha mẹ hắn qua đời sớm, ca tẩu lại không muốn nhìn mặt hắn, thế là nơi nơi gây họa, mấy năm trước hắn hại một cô nương thôn họ, còn buộc nhà cô nương ấy gả cho hắn, hai năm đầu còn tốt, có một nhà cha vợ nuôi , cũng coi như an phận, sau này hắn lại không thành thật đùa giỡn quả phụ nhà người ta, bị người ta bắt lại. Khiến cha vợ tức chết. Đối với vợ cũng quyền đấm cước đá. Kẻ này chính là một tên hoành hành ngang ngược, không ai dám chọc.

Ngày đó nhị oa mua kẹo hồ lô, lúc chạy trở về, chỉ bởi vì không cẩn thận đụng phải hắn, kẹo hồ lô dính vào trên người hắn, liền bị hắn đánh. Có thể thấy được người này vô lại đến trình độ nào.

Hai ngày nay hơi đụng một cái là xương sườn cậu lại đau đớn, cậu liền hận. Chỉ cần nghĩ nếu cậu đến trễ một chút, xương sườn nhị oa có thể bị đá gãy. Ngày đó Lục thúc đưa hai anh em cậu về nhà, nhị oa kêu hừ hừ đến nửa đêm. Bây giờ trên bụng vẫn còn một mảng xanh tím. Nghĩ đến nhị oa bị thương, cậu liền tức giận. Hôm nay Đại Trụ và Nhị Bàn nói đánh Lưu Nhị một chút, trong lòng cậu rất xả giận . Nhưng đánh rắn không chết bị cắn lại. Lưu Nhị tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ .

Cuộc sống nhàn nhã của Lâm Ngọc KhêWhere stories live. Discover now