1.[Jenmin]-Mèo nhỏ,đổ em mất rồi!

6.3K 140 44
                                    

Lần đầu gặp được cô ấy,là 1 chiều mưa u buồn,tôi đứng dưới mái hiên của 1 cửa hàng nhỏ,tay còn loay hoay phủi vài giọt mưa rơi ướt mái tóc,tình cờ,bắt gặp em,em đứng đó,giữa đám người chen chúc trú mưa,chẳng biết vì lẽ gì,em cứ nổi bật như ánh dương,khiến tôi phải bận tâm mà chú ý đến,mái tóc đen dài óng ánh vài giọt mưa,đôi mắt buồn nhìn vào màn mưa dày đặt,khuôn mặt nhìn nghiêng đã quá đỗi thanh tú,hàng mi dài mơ màng,cái mũi cao hoàn hảo,khuôn miệng nhỏ xinh xắn,tất thảy,đều khiến tôi phút chốc mà đắm say.Tôi như bị bỏ bùa mà cứ nghắm nhìn em như vậy,chẳng ý thức được trời tạnh mưa dần lúc nào,đoàn người cũng cứ thế mỗi lúc 1 rời đi,em cũng thế,vội cất bước trôi theo dòng đời tấp nập,tôi choàng tỉnh,trách mình sao lại không hỏi tên em chứ,lắc đầu,môi cười như không,tôi ngốc thật!Không thể ngờ,chỉ vài 3 phút gặp em,tôi đã nghĩ mình yêu em mất rồi!Cất bước ra khỏi mái hiên,chân tôi có chút khượng lại,đạp trúng vật gì đó,nhìn xuống thì thấy 1 cái ví màu hồng nhỏ,bên trong,1 tấm thẻ mang tên Kim Jennie,cùng với đó là khuôn mặt của cô gái lúc nãy,còn cả địa chỉ,số điện thoại nữa chứ!Đúng là ông trời đang giúp tôi rồi!

-------------------------------------------------------

Tối đó,tôi cứ lấy tấm thẻ ra mà nghắm nhìn em mãi,đúng thật là mĩ nữ rồi!Em có 1 nét gì đó đặc biệt,rất khác với những cô gái trước đây tôi từng gặp.Nhìn đồng hồ,mới chỉ 7h tối,tôi quyết định gọi để trả lại ví cho em,cũng có thể coi là 1 cuộc hẹn,nghĩ đến mai sẽ được gặp lại em,được ít nhiều,cũng sẽ trở nên thân thiết với em,lòng tôi trào dâng 1 cảm giác hạnh phúc khó tả.Tôi nhập thật kĩ hàng số,nhìn đi nhìn lại tận 3 lần,hít thở sâu rồi nhấn phím gọi,đổ chuông rồi!Sau vài hồi chuông,đầu dây bên kia vang lên 1 giọng nữ,vừa thánh thót vừa trầm ấm lạ thường:"Xin chào"

tôi có chút bối rối,vội vã trả lời:"À,chào cô,cho hỏi,cô có phải Kim Jennie không?".

"Đúng rồi,tôi là Kim Jennie đây,có việc gì không ạ?".

"À,lúc chiều tôi vô tình nhặt được ví của cô,lúc cô chờ mưa tạnh ở trước mái hiên của cửa hàng XXX đó"

"Oaaa,tôi cứ tưởng đã mất luôn rồi chứ,cảm ơn,cảm ơn anh nhiều lắm,vậy mai anh rảnh chứ,nếu được thì 3h hẹn anh tại quán XXX nhé!".

"Được chứ!Mai gặp cô"

"Cảm ơn anh 1 lần nữa,tạm biệt anh".

"Tạm biệt!".

Bỏ điện thoại xuống,tôi cố gắng không để bản thân hét thành tiếng,hạnh phúc như 1 đứa bé được mẹ mua cho món đồ chơi "Hẹn em ngày mai,Jennie".

--------------------------------------------------

Sáng hôm sau,chẳng hiểu vì sao,tôi thức từ rất sớm,tâm trạng cực kì cực kì tốt,chẳng thể nỗi giận với bất kì điều gì hết,ngay cả con mèo phiền phức nhà hàng xóm cứ nghịch mấy lãng hoa trước nhà tôi cũng chẳng thèm cáu gắt,ngay cả tiếng quấy khóc của mấy đứa trẻ con khó chịu,tôi cũng chẳng thèm bận tâm,hôm nay,tôi muốn đây sẽ là 1 ngày thật đẹp đẽ,1 ngày cả thế giới của tôi bao phủ bởi sắc hồng ngọt ngào.Thế quái nào bình thường thời gian trôi rất nhanh,ngỡ như chỉ cần chớp mắt đã qua 1 canh giờ,còn hôm nay,thời gian lại chậm chạp như ngủ quên đến thế,tôi nhìn đồng hồ đeo tay,đồng hồ treo tường và cả giờ trong điện thoại,chả lẽ tất cả đều hỏng hết rồi sao?Cớ gì lại ở mãi 1 chỗ thế này?

[BangPink]_All JennieWhere stories live. Discover now