Chương 12 - Phiền Toái

2.8K 247 9
                                    


 Dứt lời, Phù Ngọc mang theo Thư Đường vào phòng, vung tay lên, cửa phòng nhất thời đóng chặt, đồng thời khoát lên một tầng kết giới cách âm.

"Ngươi không nên để cho nó chạy." Sau khi để heo con xuống, Phù Ngọc ngồi lên gường, tay áo để ở trẹn gối, thản nhiên nói.

Thư Đường biết chính lúc nãy vừa gây họa, cúi thấp đầu, ủy ủy khuất khuất mà đứng.

Áy náy thì vẫn áy náy, bao tử nàng thật sự đói bụng a... Bây giờ nàng có chút hối hận, tại sao lúc nãy không ăn vài hớp đồ ăn vào trong bụng.

Phù Ngọc nhìn thấy bộ dáng nó, vốn là muốn nói nhất thời lại không nói ra. Mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, nàng ôm heo con lên bàn , chân thành nói: "Hoa Hoa, sau này chớ tùy ý tin vào người khác, vô luận là người, hay là động vật." Dừng một chút, nàng nói tiếp: "Bởi vì, ngươi không biết người ngươi tin tưởng kia, là người hay là yêu."

Thư Đường thoáng cái liền quên đói bụng, thân thể chấn động, ở trên bàn viết —— "Mèo yêu" .

"Đúng, hơ nữa nó không phải mèo yêu bình thường, chỉ là tiếp xúc trong thời gian ngắn, ta không thể xác định thân phận của nó." Phù Ngọc nói xong, giơ tay lên cầm lấy một cái bánh sủi cảo nóng, nhét vào trong miệng đang hé mở của heo con, "Ngươi ăn cơm đi, ta nghỉ ngơi một chút, ăn xong ta dẫn người rời đi."

Rời đi? Vì sao vào thời điểm mấu chốt này lại rời đi? Còn có, vì sao sư phụ luôn luôn nghỉ ngơi? Thế nhưng, sư phụ đại nhân đã ra mệnh lệnh, Thư Đường không cách nào hỏi nữa, đành phải cúi đầu ăn cơm.

Sớm biết sẽ như vậy, nàng sẽ không đáp ứng Thanh Sâm Dương, hẳn là nên để cho sư phụ trực tiếp đuổi bọn họ đi, để sư đồ hai người họ tiếp tục đi du ngoạn.

Tên Thanh Sâm Dương này, rõ ràng là dùng thức ăn ngon để lấy được tín nhiệm của nàng, sau đó lợi dụng sự hiếu kỳ của mình để đạt được mục đích a!

Mà nói lại, là chính nàng mang theo sư phụ vào hố, dường như không thể trách được tên Thanh Sâm Dương này, thật là tức mà, tức vẫn là chính nàng... Thư Đường suy nghĩ một vòng, cuối cùng lại nhớ tới khởi điểm, chỉ đành phải tiếp tục mang theo nồng đạm áy náy, vùi đầu vào ăn.

Đợi nàng ăn xong, Phù Ngọc ở một bên cũng nghỉ ngơi đủ rồi. Thay nàng lau miệng, sư phụ đại nhân đem nàng ôm vào trong ngực, đẩy của liền muốn rời đi.

Không ngờ, Thanh Sâm Dương vẫn đứng ở bên ngoài, khuôn mặt mang theo cung kính, nói: "Thượng tiên, sư phụ ta nói, nếu sự tình đã sáng tỏ, không bằng thượng tiên ở lại thêm một chút nữa, đợi mọi chuyện tra ra manh mối đi cũng không muộn."

Thư Đường nhìn vẻ mặt của hắn, rõ ràng tràn ngập chân thành, nhưng nàng lại cảm thấy —— hắn đang nói láo.

Lấy ba vị trưởng lão đối với sư phụ mình không giải trừ, vị nào cũng không lường trước được sư phụ lại đột nhiên rời đi. Tên Thanh Sâm Dương này, hiển nhiên là sớm đoán được Phù Ngọc sẽ rời đi, lúc này mới đợi ở bên ngoài.

[BHTT-Edit] Đồ Nhi Ăn Nhiều Lắm - Đồng SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ